Skip to content
nguoithuongkhoinghiep.com

nguoithuongkhoinghiep.com

Một người đang đi – thông qua con chữ làm tấm gương phản chiếu để tự soi thấy chính mình

Menu
  • Bài viết
  • Tản văn
  • Chuyện viết
  • Ngẫu hứng
  • #nhatkynang
Menu

#nhatkynang – Những cái sướng không thể đem so sánh

Posted on 24/05/202414/05/2024 by admin

Thường khi về quê, mấy buổi chiều ra sân ngồi cùng mẹ, hay gặp mấy cô hàng xóm, mỉm cười chào, vẫn hay nghe mấy câu nói: khi nào định có chồng, như con gái cô nè, nó lấy chồng bây giờ nó sắp sinh em bé rồi hay có khi là dạo này xinh quá, nhưng sao không để tóc dài nhìn cho đẹp…v.v.

Thường thì sẽ rời đi ngay, vì bản thân không thích mấy cuộc trò chuyện hay ở gần những người có năng lượng như thế. Nhưng rồi lại nghĩ nếu mình quá cứng nhắc sẽ tự nhốt mình lại trong vòng an toàn, nếu chỉ chọn những gì mình thích để tiếp xúc thì bản thân lại tự giới hạn mình trong những thiên kiến, vòng tròn an toàn và cũng bỏ lỡ việc tiếp xúc một con người mới, biết đâu là cơ hội để mình mở rộng ra thế giới quan, cơ hội biết được những điều hay ho.

Và y như cảm nhận, cả một buổi chiều đó là bao nhiêu năng lượng tiêu cực của người đó được dịp tuôn trào, nào là nhà người này vợ chồng nó sống kì lắm không giống ai ở đây, nào là nhà người khác sao suốt ngày thấy vợ chồng nó chẳng chịu làm ăn gì…nào là đã đi được bao nhiêu chùa, thuộc bao nhiêu bài kinh, mỗi tháng ăn chay được bao nhiêu ngày, tụng kinh mỗi ngày để hoá giải nghiệp chướng.

Có bao giờ trong cuộc sống ta nhìn những người xung quanh như chính họ không? Hay cứ mỗi khi thấy điều gì đó khác với ý của mình thì liền tức giận, khó chịu và tìm mọi cách để thay đổi, điều khiển bằng được người khác.

Vẫn nghĩ rằng cuộc đời này, tu đạo vẫn cứ tuỳ duyên, sao cũng được, tu hay không tu, miễn mỗi ngày trôi qua thấy an và vui là được. Chỉ là một người tu khéo sẽ biết chấp nhận được sự khác biệt, ngừng chống đối, ngừng mong muốn sự việc mọi thứ phải khác đi, họ chỉ đón nhận mọi thứ như nó là mà thôi.

Khoan bàn đến việc câu nói đó mang tính xã giao, quan tâm, hỏi han, dù là khen hay chê, bản chất thực ra không khác nhau nhiều lắm. Nó chỉ thể hiện một điều là: Người ta không quen với việc khi thấy những người xung quanh sống khác mình. Họ muốn người khác sống giống như cái họ quen trước đến giờ, bởi như thế sẽ giúp người ta phần nào thấy yên tâm hơn.

Nếu thấy một ai đó sống quá khác họ, trong lòng họ sẽ thấy bất an. Sao lại như vậy, sao con bé này nó sống như vậy, nếu nó sống vậy là đúng thì có khả năng mình đang sống sai hay sao? Không được, mình không quen với điều này, mình thấy không thoải mái với những điều lạ lẫm, mình phải nói nó thay đổi, nói nó phải sống khác đi, phải sống giống như mình nè.

Nhưng chuyện đấy có lẽ vẫn ổn, vì hiểu rằng vòng tròn mối quan hệ, vòng tròn kết nối của họ còn quá nhỏ, họ chỉ quẩn quanh xóm làng, quanh năm suốt tháng chỉ sống và gặp từng ấy người, những người giống họ, cùng quan điểm với họ, hoà vào câu chuyện mà họ kể, ủng hộ những niềm tin mà họ tin. Cho đến khi họ gặp một vài người sống chệch đi, thì lại không chịu được.

Bởi nếu cái vòng tròn sống của họ được mở rộng ra, họ gặp được thêm nhiều kiểu người khác nhau trong đời sống, thì có lẽ họ sẽ có sự điều chỉnh.

Con gái phải để tóc dài mới đẹp, cái chuẩn đẹp của một số thời đại trước có thể liên quan đến tóc dài, nhưng thời điểm hiện tại thì có thể không còn phù hợp nữa, nàng có thể để tóc ngắn, tóc dài, tóc ngang vai, miễn sao thấy nó thoải mái là được. Còn những người xung quanh nếu họ không tôn trọng lựa chọn đó của nàng, không sao cả, nhưng nếu phán xét, hay bắt buộc nàng phải thay đổi theo thì đó là điều không thể. Vì thấy việc lựa chọn kiểu tóc cho chính mình, nó không ảnh hưởng đến ai cả, cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn đến thế giới này. Nên nàng có quyền với kiểu tóc của mình, chứ không nhất thiết phải chạy theo tiêu chí của những người xung quanh.

Trong cuộc sống này chúng ta quen được dạy rằng, cố gắng học giỏi để theo kịp bạn bè, cố gắng kiếm thật nhiều tiền để không bị khi dễ, cố gắng kết hôn để cho giống người khác..tất cả đều là những khuôn mẫu chung, nhưng liệu có bao giờ chúng ta dừng lại và hỏi những người trong cuộc đó, họ có thật sự thấy vui và hạnh phúc với cái khuôn đó hay không?

Không có chiếc lá nào giống chiếc lá nào mặc dù nhìn bề ngoài chúng đều có màu xanh. Không có anh chị em nào giống nhau đến từng cử chỉ, nết người, tính tình dù cùng một mẹ sinh ra, huống hồ chi là người dưng khác họ. Vậy nên không có đúng sai, tất cả chỉ là sự khác biệt.

Quay lại cái chuyện giao tiếp vào buổi chiều hôm ấy, nếu là trước đây hoặc sẽ đáp trả khi được hỏi bằng những câu như thế, hoặc sẽ vui khi được khen, đặc biệt là được khen đẹp thì sẽ sung sướng lắm.

Nhưng lạ ghê, giờ đây không còn thấy sướng nữa. Có lẽ vì mình đã có cái sướng khác.

Cái sướng của việc ăn một đĩa rau luộc chấm nước tương có kèm vài miếng ớt.

Cái sướng vì được ăn cùng những người thương của mình.

Cái sướng của việc thưởng cho mình một suất gội đầu thảo dược, xong rồi lau khô tóc, về phòng nằm ngủ một giấc thật sâu. Tỉnh dậy thấy người thoải mái và nhẹ nhõm hơn nhiều.

Những cái sướng không thể đem ra so sánh hay show ra bên ngoài được.

Nhưng mà lại thấy thích và vững chãi.

.

.

.

Nhận bản tin mới nhất! 🎁

Đăng ký để nhận bài viết mới nhất từ ​​nguoithuongkhoinghiep.com!

Nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

close
Bản tin mới nhất!

nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

Bài Viết Mới Nhất

  • Một đêm đen
  • #nhatkynang – Ta vụng về
  • Bình an quá lại không quen.
  • #nhatkynang- Những điều bên cạnh
  • #nhatkynang – Giá mà mình

Categories

  • #nhatkynang (143)
  • Bài viết (325)
  • Chuyện viết (29)
  • Ngẫu hứng (40)
  • Tản văn (280)
  • Uncategorized (108)

Tôi không đặt quảng cáo cho Blog vì muốn bạn đọc có được những trải nghiệm tốt nhất khi đọc các bài viết của tôi. Bạn có thểmời tôi một cốc cà phê, để tôi có thể sáng tạo và duy trì tiếp tục trên nền tảng này.

Về tác giả

Mỗi người rồi sẽ tìm thấy được phiên bản của chính mình. Tìm thấy mục đích và ý nghĩa trong cuộc sống nó cũng giống như ta đang bắt đầu chặng hành trình khởi nghiệp để đi tìm thấy chính mình.