Skip to content
nguoithuongkhoinghiep.com

nguoithuongkhoinghiep.com

Một người đang đi – thông qua con chữ làm tấm gương phản chiếu để tự soi thấy chính mình

Menu
  • Bài viết
  • Tản văn
  • Chuyện viết
  • Ngẫu hứng
  • #nhatkynang
Menu
tôi thích viết

Viết là cách sống mà tôi lựa chọn

Posted on 28/04/202328/04/2023 by admin

Tôi thích viết.

Viết đối với tôi chưa bao giờ là điều dễ dàng. Vì mỗi một bài viết được viết ra là một lần tôi phải đối diện với chính mình. Trải qua cảm xúc mà tôi đã từng rất nhiều lần muốn quên chúng đi, chỉ để phơi bày lên trang giấy.

Bên cạnh việc phải đối diện với cảm xúc bản thân. Đối với tôi viết cũng là cách để tôi có thể kết nối với chính mình. Khi viết tôi có thể trút ra hết những suy nghĩ, lo lắng, rối rắm đang không ngừng hỗn loạn trong đầu tôi. Viết ra được là cách để tôi sắp xếp lại những suy nghĩ, những cảm xúc ấy.

Tôi được gì khi duy trì thói quen viết.

Ngày bé, đối với tôi việc viết nhật kí là một việc vô cùng cá nhân và riêng tư. Mỗi khi phát hiện ai đó đọc trộm nhật kí của mình, là tôi sẽ vô cùng tức giận.

Ấy vậy mà với sự phát triển của công nghệ, mạng xã hội như ngày nay. Viết không còn là việc cá nhân hoá nữa. Từ khi có sự xuất hiện của facebook, giá trị của mỗi bài viết lại được đo lường bằng lượt tương tác, lượt xem, like, thả tim. Đôi khi sẽ vô cùng bực tức nếu ai đó đã đọc, đã seen mà không thả tim hay để lại bình luận gì.

Từ bao giờ chúng ta lại sống trong thời đại của sự công nhận. Tìm kiếm sự công nhận từ bên ngoài là thứ mà ta khao khát và cố gắng mỗi ngày. Ta sống bằng sự vay mượn, sự công nhận từ người khác. Ta đang dần phụ thuộc và cần đám đông nhiều hơn. Ta vô thức đẩy cuộc đời ta hoà với cuộc đời của họ mà chẳng hề hay biết.

Một bức ảnh sẽ trở nên đẹp hơn khi có được nhiều lượt thích, được nhiều người khen đẹp. Một bài viết sẽ hay hơn, truyền cảm hứng nhiều hơn, khi nhận được nhiều bình luận khen ngợi từ đám đông.

Để rồi mỗi khi muốn đăng tải một thông tin nào đó. Ta lại bắt đầu đắn đo, phân vân, suy trước tính sau. Liệu nội dung này có được nhiều người thích hay không. Người ta có like bài viết mình nhiều không. Lỡ không được nhiều lượt like chắc sẽ xấu hổ lắm. Vậy là người ta không thích mình rồi…v.v..Và còn muôn vàng những câu hỏi khác cứ không ngừng vang lên trong đầu.

Nỗi sợ không được công nhận, sợ bị từ chối, khiến ta dần cô lập mình đi. Ngày càng nhút nhát và sợ sệt. Để rồi ta chẳng còn dám làm bất cứ một điều gì nữa. Ta giam mình trong sự trì hoãn và cứ mãi lẩn quẩn trong vùng an toàn do chính mình tạo ra.

Rồi ta lại rút lui, ta không dám thử bất cứ một điều gì cả. Chính vì quá phụ thuộc vào sự công nhận, sự chú ý của người khác, chúng ta dần đánh mất đi quyền tự do được là chính mình.


Tôi bắt đầu viết vì tôi thấy mỗi khi tôi viết ra được những suy nghĩ trong đầu mình. Tôi thấy mình nhẹ nhõm. Viết ra, viết xong rồi, thì không phải nghĩ về nó nữa.

Viết đem lại cho bản thân tôi vốn từ ngữ đa dạng hơn. Tôi học được cách sắp xếp thông tin một cách mạch lạc trước khi muốn trình bày với người khác. Vì thế tôi cải thiện được khả năng giao tiếp của mình rất nhiều.

Cứ vài năm nhìn lại những bài đã viết để thấy bản thân đã có những sự thay đổi thế nào, từ cách diễn đạt ngôn ngữ tới tư duy. Xem bản thân mình có tiến bộ hơn chưa.

Giờ thì sao, 1 năm nhìn lại tôi có còn nhận được những lợi ích từ việc viết nữa hay không? Liệu có giây phút nào đó tôi sẽ viết vì mong muốn có được sự công nhận từ đám đông hay không?

Đa phần những bài viết trên blog này tôi đều viết về những trải nghiệm của bản thân tôi. Những bài học tôi rút ra được từ chặng hành trình mà tôi đã đi qua.

Hầu hết bài viết đều là cho chính tôi. Đôi khi tôi thấy bản thân có hơi phần ích kĩ. Nhưng cũng có đôi khi tôi viết để trả lời những câu hỏi của bạn đọc gửi về cho tôi. Tôi trân trọng tất cả những đóng góp, chia sẻ từ bạn đọc. Và tôi thấy bản thân mình phải có trách nhiệm chia sẻ lại góc độ quan điểm của cá nhân tôi.

Mong rằng có thể giúp ích được cho những vấn đề bạn đọc đang gặp phải. Hoặc nếu không giúp được gì, thì ít nhất cũng có thể truyền cảm hứng được cho bạn đọc. Có thể tiếp thêm động lực, để mỗi người có thể vững bước hơn trên hành trình đi tìm thấy chính mình.

Tôi nhận ra một điều quan trọng, khiến tôi sẽ tiếp tục duy trì việc viết trong một khoảng thời gian rất dài nữa. Đó là viết chính là cách để tôi có thể dừng tâm trí của mình lại, để có thể soi rọi sâu vào từng ngóc ngách của con người mình.

Viết là cách sống mà tôi lựa chọn. Tôi chọn viết là một phần trong cuộc sống của tôi bên cạnh những mặc khác trong tôi như yêu thương, lắng nghe sâu, sống tối giản, sống chậm, tỉnh thức.

Tôi viết không phải để nhận được sự công nhận hay sự quan tâm từ bất kì ai. Tôi viết vì mỗi ngày tôi vẫn còn được sống trên cuộc đời này.

Nhận bản tin mới nhất! 🎁

Đăng ký để nhận bài viết mới nhất từ ​​nguoithuongkhoinghiep.com!

Nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

close
Bản tin mới nhất!

nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Bài Viết Mới Nhất

  • #nhatkynang – Ta vụng về
  • Bình an quá lại không quen.
  • #nhatkynang- Những điều bên cạnh
  • #nhatkynang – Giá mà mình
  • #nhatkynang – Cây cô đơn

Categories

  • #nhatkynang (143)
  • Bài viết (324)
  • Chuyện viết (29)
  • Ngẫu hứng (39)
  • Tản văn (280)
  • Uncategorized (108)

Tôi không đặt quảng cáo cho Blog vì muốn bạn đọc có được những trải nghiệm tốt nhất khi đọc các bài viết của tôi. Bạn có thểmời tôi một cốc cà phê, để tôi có thể sáng tạo và duy trì tiếp tục trên nền tảng này.

Về tác giả

Mỗi người rồi sẽ tìm thấy được phiên bản của chính mình. Tìm thấy mục đích và ý nghĩa trong cuộc sống nó cũng giống như ta đang bắt đầu chặng hành trình khởi nghiệp để đi tìm thấy chính mình.