Anh nghĩ gì im lặng
trò chuyện cùng em đi
tiếng nói anh ôn hoà
giữa màn đêm yên tĩnh.
.
Anh nghĩ gì thế sự
đời là bể khổ đau
trần gian nhiều muộn phiền
nên anh nhiều tư lự.
.
Ngôi nhà em nhỏ nhắn
vừa đủ chỗ cho anh
một chỗ dựa vững vàng
vòng tay em đợi sẵn.
.
Chẳng mong anh hoàn hảo
chỉ mong anh bình thường
bình thường để yêu thương
bình thường để chia sẻ
bình thường để đồng điệu
bình thường để đồng hành.
.
Một hoàng hôn bình thường
ngồi cạnh anh im lặng
để lắng nghe thật sâu
anh đọc vài trang sách.
.
Bởi hiểu rằng cuộc đời
không gì là mãi mãi
điều duy nhất mãi mãi
đó là sự chuyển dời.
.
Không ai biết điểm dừng
của một mối quan hệ
nên nhắc mình trân trọng
từng giây phút bên nhau.
.
Mỗi ngày ngắm bình minh
rồi hoàng hôn trầm lặng
rồi trăng tròn trăng lặn
rồi đêm tối bao la
mỗi ngày người và ta
cùng nhắc nhau ghi nhớ
từng điều, từng điều một
và thấy mình còn vui.
.
.
.
.
.