Đời có vay có trả
có nợ ắt có đền
là quy luật muôn đời
không sao tránh khỏi được
mình cũng nợ quá trời
nên kiếp này mới gặp
để trả, để đền bù.
.
Chẳng nợ chi tiền bạc
mà chỉ nợ nhân duyên
chỉ nợ người chữ tình
và còn nhiều chữ nghĩa
là nợ những người ơn
đã hết mình nâng đỡ.
.
Chẳng nợ chi vật chất
mà nợ đấng sinh thành
nợ cái ơn dưỡng dục
đã cho đi quá nhiều
không sao đền đáp được.
.
Rồi cũng nợ thiên nhiên
thấy nợ nhiều vô kể
là nợ đất dưới chân
đã giữ mình được vững
là nợ một hơi thở
đã nhận của đất trời
là nợ lấy dòng sông
vì đã cho ngụm nước.
.
Nhắc mình là đang nợ
muốn trả phải nhẹ lòng
oán giận không trả được
tự nhắc mình nhẫn nại
cứ vui vẻ bình an
sống tốt và sửa mình
là mỗi ngày đang trả.
.
Vì nợ nên mới đến
vì nợ mới vòng quanh
có cuộc đời muôn kiếp
nếu đã là số kiếp
thì vẫn muốn được đi.
.\.
.
.
.