Skip to content
nguoithuongkhoinghiep.com

nguoithuongkhoinghiep.com

Một người đang đi – thông qua con chữ làm tấm gương phản chiếu để tự soi thấy chính mình

Menu
  • Bài viết
  • Tản văn
  • Chuyện viết
  • Ngẫu hứng
  • #nhatkynang
Menu

#nhatkynang – Không phải sáng nào cũng bắt đầu ngày mới bằng cơ thể khoẻ mạnh

Posted on 29/05/202416/05/2024 by admin

Thời gian gần đây kể từ khi tập yoga đều đặn, thay đổi thói quen ăn uống, nàng bắt đầu có được sự nhạy cảm và hiểu rõ cơ thể mình hơn.

Ví như hôm nào bận việc không tập yoga, sẽ cảm thấy người hơi lừ đừ, hơi thở nông, ngắt quãng nhiều lần. Hoặc ví như tối nào lên giường nằm ngủ mà cảm nhận hít thở không được sâu, hơi khó đi vào giấc ngủ là biết sáng mai thế nào người cũng sẽ mệt.

Y như rằng sáng thức dậy là thấy người vô cùng mệt mỏi, chẳng muốn ra khỏi giường, muốn tắt chuông báo thức, muốn lờ đi hết mấy email, muốn để xuống mấy cái list công việc, muốn nằm thêm, muốn nhắm mắt lại, muốn quay về đêm tiếp.

Tự nhiên, một cơn bệnh nhỏ nhặt rơi vào người, giữa lúc nàng đang có rất nhiều việc, nhiều dự định cần thực hiện. Nó không nặng tới mức phải dừng mọi thứ lại, nhưng nó cứ nặng dần lên từ ngày một.

2 hôm đầu thì chỉ hơi đau nhẹ, nàng có thể lướt qua và làm tiếp hoặc nghĩ rằng sẽ lướt được như những lần trước, và rồi đến hôm nay là ngày thứ ba, nàng phải dùng thuốc.

Sự việc bắt đầu từ đêm qua, bị đánh thức bởi một cơn sốt và đau bụng dữ dội, nhưng rồi vẫn cố chợp mắt ngủ để mong lướt qua khỏi như những lần trước. Nhưng rồi cơn đau bắt đầu dữ dội hơn, mỗi lần có cơn co thắt là dường như mất thở. Vội ngồi dậy tìm thuốc để uống, mới phát hiện là phòng không còn thuốc. Nhìn đồng hồ đã là 2h sáng, định ngủ thêm lát đợi đến sáng ra tiệm thuốc, nhưng rồi cơn đau cứ ngày một nhiều hơn, không thể nào chịu đựng được.

Không ngủ được, vừa đau, một chút cảm xúc thấy mình cô đơn, vừa yếu đuối, vừa tủi, và khóc. Khóc xong thì dắt xe ra đường để mua thuốc.

Cảm giác chạy xe ngoài đường giờ này lạnh, mấy quán cà phê mở xuyên đêm vẫn còn rất nhiều khách, có mấy cô chú quét đường, những công việc chỉ diễn ra khi đường phố đã chìm vào giấc ngủ. Lâu lắm rồi mới chạy xe ra đường vào giờ này, có lẽ lần cuối cùng nàng chạy xe ngoài đường lúc 2h sáng là của 5 năm về trước. Khi ấy vẫn còn đang làm quán cà phê, nhà trọ thì vẫn còn ở xa quán, nên tối nào cũng đợi đóng cửa quán, dọn dẹp xong hết thì về đến phòng cũng là 2 – 3h sáng.

Giờ đang ngồi viết những dòng này cũng đã gần 4h sáng, có lẽ thuốc đã phát huy tác dụng, nên cảm thấy cơn đau đã giảm đi rất nhiều. Một đêm nhiều cảm xúc, một đêm gần như thức trắng, thế mới thấy trân trọng và biết ơn những đêm ngon giấc, 10h đã lên giường đi ngủ một mạch đến sáng thức dậy với cơ thể khoẻ mạnh tràn trề sức sống.

Kết quả là giờ phải nằm yên một chỗ, người mệt mỏi, đến thở cũng chẳng dám thở mạnh.

Những điều kể trên, có lẽ chỉ giống như lời cha mẹ lớn tuổi ở nhà vẫn hay nói, con nít, nó còn nhỏ tuổi dễ ngủ lắm, nằm 1 lát là đã ngủ giấc tới sáng. Còn lớn tuổi rồi, một đêm phải thức giấc trăn trở nhiều lần. Sáng dậy thì có hôm này hôm khác, hôm thì người khoẻ khoắn, hôm thì lại đau cái chân nhức cái đầu.

Rồi nàng bước qua được những ngày như thế bằng những việc làm nho nhỏ thay vì nằm một chỗ và chờ đợi. Bắt đầu những việc đơn giản nhất của một người đang mệt mỏi.

Ngồi. Thở. Nhắm mắt lại, mở mắt ra. Viết. Ăn một miếng bánh quy. Ăn nhiều trái cây tươi có nhiều vitamin c. Uống một cốc nước. Ngủ nhiều, thoa dầu lòng bàn chân trước khi đi ngủ. Ăn cháo, thuốc thì vừa uống, vừa ngậm, vừa thoa, ăn đồ mát như chị dược sĩ dặn dò và cố gắng giữ một niềm tin tích cực, rồi cơ thể sẽ phục hồi, để vẫn tiếp tục làm các công việc cần phải làm. Theo cách đó, dần dần thì cơ thể và tâm trí bắt đầu đón nhận việc đó một cách tự nhiên.

Thoải mái, làm những việc đơn giản, chỉ cần 2 phút. Nhưng đó là cả một tiến trình tuyệt vời. Luôn tạo ra sự cân bằng không quá gây áp lực cho bản thân như phải cân đo đong đếm lượng calories quá chặt chẽ, chỉ biết là hôm nào thấy bụng hơi khó chịu sẽ đứng lên vận động đi lại vài vòng. Ăn cháo khi bụng thấy mệt, uống nước nóng bỏ thêm vài lát gừng tươi.

Hôm nào ngồi nhiều đau lưng, sẽ trải thảm gập người, vặn xoắn cho sống lưng thư giãn.

Bất kể là ở nhà hay mỗi khi đi chơi xa, trong túi lúc nào cũng thủ sẵn vài món đồ như chai dầu, vài viên thuốc cảm, vài túi trà gừng. Nàng làm tất cả những điều ấy, như một người già trước tuổi. Chỉ là, biết mình phải làm gì. Theo cách đó, nàng đã không còn sợ mỗi khi cảm thấy cơ thể không được khoẻ.

Uống cà phê thì sẽ thêm chút sữa, bởi đắng quá thì không uống được, nếu cố ép mình uống thì thành ra lại mất ngon, nên vẫn thêm chút sữa để có vị ngọt, vẫn thích sự ngọt ngào, mà đời này cũng vậy mà he, ai mà chẳng thích sự ngọt ngào hơn đắng cay bạn nhỉ.

Khi thực hành biết ơn và trân trọng cơ thể mình, biết lắng nghe trái tim, lắng nghe cơ thể, biết thương từng bộ phận trong cơ thể phải hoạt động ngày đêm, mỗi giây mỗi phút liên tục từ ngày này sang ngày khác, để rồi sẽ chọn những thực phẩm hay cách ăn phù hợp, không ăn quá nhiều để không làm quá tải thêm cho cơ thể. Ví như học cách ăn trong chánh niệm, ăn với sự biết ơn và niềm vui.

Khi thương cơ thể mình rồi, mình sẽ tìm cách và hành động để cho chúng tốt hơn khoẻ hơn. Thương rồi sẽ ngừng những thói quen xấu làm hại cho cơ thể như thức khuya, hay những thói quen sinh hoạt tiêu cực thay vào đó là tập thể dục nhiều hơn, làm những việc mang lại nhiều năng lượng tích cực, tìm những cuốn sách hay và dành thời gian để đọc. Mxh, phim ảnh, chương trình giải trí có lẽ vẫn vui nhưng với nàng nó chỉ là những niềm vui chốc lát và ngắn hạn, nhưng trái lại việc đọc sách mang đến cho nàng sự chậm lại, để chiêm nghiệm và sâu sắc hơn.

Suy nghĩ thoáng đạt, đó cũng là cách để cơ thể tiết ra một lượng hormon mà khoa học gọi là hormon hạnh phúc giúp tươi trẻ và yêu đời.

Nhưng có những người không cần giống như thế. Nàng biết rất nhiều người khỏe mạnh, họ ăn bất cứ cái gì trên đời cũng thấy hợp, thấy ổn, thấy không nặng bụng hay khó tiêu. Thức nhiều đêm không thấy mệt. Còn nàng, chỉ là nàng chọn cách sống cho chính mình, chọn cách để sống chung với cơ thể của mình mà thôi.

Rất khó để biết những điều ấy ngay từ đầu, nếu chưa từng mệt mỏi vì những cơn đau, chưa từng trăn trở vì những đêm mất ngủ, khó để hiểu được một câu như: Có sức khỏe là có tất cả.

Đó có lẽ là món quà của tuổi trưởng thành, mà người ta vẫn gọi đó là: kinh nghiệm.

Một cách hiển nhiên, nó sẽ biến thành lối sống.

.

.

.

.

Nhận bản tin mới nhất! 🎁

Đăng ký để nhận bài viết mới nhất từ ​​nguoithuongkhoinghiep.com!

Nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

close
Bản tin mới nhất!

nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

Bài Viết Mới Nhất

  • Một đêm đen
  • #nhatkynang – Ta vụng về
  • Bình an quá lại không quen.
  • #nhatkynang- Những điều bên cạnh
  • #nhatkynang – Giá mà mình

Categories

  • #nhatkynang (143)
  • Bài viết (325)
  • Chuyện viết (29)
  • Ngẫu hứng (40)
  • Tản văn (280)
  • Uncategorized (108)

Tôi không đặt quảng cáo cho Blog vì muốn bạn đọc có được những trải nghiệm tốt nhất khi đọc các bài viết của tôi. Bạn có thểmời tôi một cốc cà phê, để tôi có thể sáng tạo và duy trì tiếp tục trên nền tảng này.

Về tác giả

Mỗi người rồi sẽ tìm thấy được phiên bản của chính mình. Tìm thấy mục đích và ý nghĩa trong cuộc sống nó cũng giống như ta đang bắt đầu chặng hành trình khởi nghiệp để đi tìm thấy chính mình.