Skip to content
nguoithuongkhoinghiep.com

nguoithuongkhoinghiep.com

Một người đang đi – thông qua con chữ làm tấm gương phản chiếu để tự soi thấy chính mình

Menu
  • Bài viết
  • Tản văn
  • Chuyện viết
  • Ngẫu hứng
  • #nhatkynang
Menu

#nhatkynang – Một người trẻ cô đơn

Posted on 19/08/202319/08/2023 by admin

Cô đơn là nỗi đau của thời đại.

Nàng từng là một người trẻ cô đơn. Ngay cả khi đang ở trong đám đông nàng vẫn cảm thấy cô đơn.

Nàng luôn tìm cách để kết nối ra bên ngoài, để có thể che lấp được phần nào những khoảng trống bên trong. Nàng nghĩ rằng chỉ có thể kết nối với người khác thì nàng mới không còn cảm thấy cô đơn nữa.

Nàng check email, lướt newfeed, check story, gửi tin nhắn và cập nhật thông tin liên tục nhiều lần trong ngày. Nàng muốn chia sẻ, muốn nhận thông tin, muốn kết nối. Nàng có thể dành cả ngày cho những kết nối online và mạng xã hội, nhưng vẫn đâu thể làm nàng giảm bớt cô đơn.

Nàng khao khát được kết nối, nàng khao khát cảm giác được thuộc về, nàng đói sự yêu thương bởi nàng không biết cách để nuôi dưỡng và tạo ra nó.

Khi không biết  yêu thương bản thân, nàng như mất đi nguồn năng lượng cho cuộc sống của chính mình. Nàng mải miết đi tìm nguồn năng lượng ấy ở những nơi khác, nàng tìm kiếm nó từ mối quan hệ bên ngoài, từ những người xung quanh.

Và rồi những mối quan hệ đó cũng dần trở nên mất cân bằng, thậm chí nó tràn ngập những nhu cầu, kỳ vọng, sự mong mỏi rằng họ có thể giúp nàng cảm thấy hạnh phúc hoặc cho nàng biết được đâu là giá trị bản thân nàng.

Đôi lúc nàng thấy bản thân may mắn, vì cuộc đời này đã ưu ái cho nàng quá nhiều thứ.

Nàng may mắn có được một tuổi thơ trọn vẹn, và gia đình yêu thương. Những người khác thì đôi khi có tuổi thơ bạo lực hoặc sống trong những gia đình không trọn vẹn.

Nàng chưa từng biết đến đói khát, định kiến giai cấp hay phân biệt chủng tộc. Nàng chưa từng sống qua chiến tranh, chưa từng nếm trải sự cơ cực của những năm tháng ấy như thế hệ ba mẹ nàng.

Nàng không gặp phải những thử thách như nhiều người phải đối diện trong cuộc sống này.

Nàng chưa từng phải tìm một nơi để sống, hoặc phải lo lắng về việc tự mình phải thanh toán các hoá đơn. Rất nhiều người bạn của nàng lập gia đình, phải làm việc vất vả để nuôi con nhỏ và phải sống xa nhà. Nàng chưa bao giờ có những trách nhiệm như vậy.

Một số bạn bè khác của nàng là những người ly dị và sống xa con cái, những điều đó cũng tạo nên những nỗi buồn phiền và căng thẳng. Đó đều là những thử thách trong cuộc sống.

Nàng thấy biết ơn vì bản thân quá may mắn. Nhưng tận sâu bên trong nàng vẫn luôn có một sự trống vắng, khiến nàng không mấy thoải mái.

Có những ngày nàng cảm thấy hoàn toàn kiệt quệ. Những ngày mà nàng không biết bản thân đang dốc sức chiến đấu cho điều gì. Khi thực tế là những tổn thương, bế tắc, những nỗi lo, đang từng ngày tìm cách chôn vùi nàng.

Càng ngày nàng càng sợ làm phiền người khác.

Càng lớn, nàng lại càng muốn thu mình nhỏ lại, thu nhỏ để chỉ mình nàng mới thấy được, nhỏ đến mức cô đơn cũng không thể chen vào. Thật ra không phải nàng không đủ tin tưởng họ, họ vẫn sẵn sàng lắng nghe và dành trọn vẹn sự quan tâm cho nàng, nhưng nàng lại sợ họ buồn.

Nàng chọn khép mình lại.

Nàng đóng chặt cánh cửa trái tim.

Nàng chọn cô đơn.

Nàng đắn đo, bởi nàng sợ nói ra, sẽ khiến họ buồn. Nàng không muốn họ phải nhận nguồn năng lượng tiêu cực từ nàng, nàng không muốn làm phiền họ.

Có những lúc nàng cô đơn đến tuyệt vọng, nàng muốn gọi cho họ và khóc, khóc xong để nàng có thể trút bỏ hết những thứ làm nàng nặng lòng. Nhưng nghĩ đến khi họ lo lắng cho nàng, nàng lại không vui. Vì thế nàng lựa chọn im lặng. Im lặng càng nhiều, nàng lại càng cô đơn.

Nàng lại chọn giữ riêng cho bản thân.

Điều đó liệu có phải lựa chọn tốt? Nàng tự hỏi liệu bản thân còn có thể kiên trì và chịu đựng được bao lâu nữa? Nàng thật sự rất muốn biết còn bao nhiêu ngày như thế nữa.

Khi bạn bè xung quanh đã dần ổn định với cuộc sống của họ, thì nàng vẫn tự do, vẫn rong ruổi đi tìm kiếm và khát khao chinh phục một điều gì đó.

Nàng khát khao khám phá những điều mới mẻ, nhưng bên trong vẫn luôn sợ hãi vì những điều còn mơ hồ, chưa rõ ràng, đầy sự xa lạ và hiểm nguy. Nó khiến nàng cảm thấy hoang mang và yếu kém.

Bởi vùng an toàn đã cho nàng cảm giác quen thuộc, sự ổn định, thoải mái trong tâm trí, nhưng đồng thời cũng áp đặt lên chính nàng nhiều giới hạn. Và nếu nán lại ở đó quá lâu, đồng nghĩa với việc nàng bỏ lỡ đi những cơ hội phát triển, khép lại những cánh cửa dẫn đến tương lai tốt đẹp hơn.

Nàng nhận ra rằng, nàng chỉ có thể quyết định được những lựa chọn chứ không quyết định được kết quả. Nàng không lựa chọn được những cô đơn hay tổn thương nào đến với mình, nhưng nàng được chọn thái độ để đối diện với nó.

Những lo nghĩ, mong muốn về việc làm sao để có được sự công nhận của người khác, những cảm giác bế tắc thi thoảng vẫn xuất hiện, thực ra chỉ là trò lừa bịp của tâm trí mà thôi.

Muốn là một từ thật thú vị, nó có nghĩa là sự thiếu thốn.

. .

Cuộc sống này vẫn không ngừng tiếp diễn, như một con tàu vẫn lao vun vút về phía trước. Cuộc sống càng hiện đại bao nhiêu, thì con người càng vội vã và càng cô đơn bấy nhiêu.

Nàng cũng giống như bao người khác, đều là những người lớn cô đơn, lao vào thành phố, bước chân lên con tàu ấy, rồi đánh đấm bon chen để đổi được vài nhu cầu an toàn, hay chỉ cần một vài khoảnh khắc có được cảm giác đủ đầy (thậm chí là hạnh phúc thoáng qua).

Nhắm mắt lại tận hưởng sức sống trọn vẹn và tuyệt đối của giây phút hiện tại này đây. Lắng nghe tiếng nói cất lên từ tận sâu trái tim mình.

Nàng chỉ cần là một người duy nhất.

Nàng chỉ cần cảm nhận một cuộc sống duy nhất.

Nàng không cần phải làm tất cả để có thể trở thành tất cả, bởi lẽ bản thân nàng vốn đã là vô hạn rồi. Chừng nào nàng còn sống trên đời thì chừng đó nàng sẽ luôn mang trong mình một tương lai ẩn chứa vô vàn những điều kì diệu.

Ngày hôm qua nàng biết chẳng có tương lai nào cho nàng, và nàng không chấp nhận cuộc sống hiện tại của mình.

Ngày hôm nay, tuy rằng cuộc sống bộn bề ấy dường như vẫn bộn bề như cũ, và nàng vẫn đang cảm thấy sức nặng của việc cô đơn, nhưng đã có nhiều sự thay đổi. Nàng đã phát hiện ra được một điều trong bóng tối này đó là niềm tin tuyệt đối dành cho chính mình.

Liệu có tồn tại một phép màu nào có thể giúp cho cuộc đời nàng tránh được những đớn đau, cô đơn, tuyệt vọng hay không?

Không.

Nhưng nàng có còn muốn hạnh phúc không, có còn niềm tin vào chính mình không?

Có có. Trăm lần, ngàn lần có.

Cuộc đời giờ vậy mà?

Còn bạn thì sao?

Bạn có phải là một người cô đơn không?

. . .

.

.

.

,

Nhận bản tin mới nhất! 🎁

Đăng ký để nhận bài viết mới nhất từ ​​nguoithuongkhoinghiep.com!

Nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

close
Bản tin mới nhất!

nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Bài Viết Mới Nhất

  • Một đêm đen
  • #nhatkynang – Ta vụng về
  • Bình an quá lại không quen.
  • #nhatkynang- Những điều bên cạnh
  • #nhatkynang – Giá mà mình

Categories

  • #nhatkynang (143)
  • Bài viết (325)
  • Chuyện viết (29)
  • Ngẫu hứng (40)
  • Tản văn (280)
  • Uncategorized (108)

Tôi không đặt quảng cáo cho Blog vì muốn bạn đọc có được những trải nghiệm tốt nhất khi đọc các bài viết của tôi. Bạn có thểmời tôi một cốc cà phê, để tôi có thể sáng tạo và duy trì tiếp tục trên nền tảng này.

Về tác giả

Mỗi người rồi sẽ tìm thấy được phiên bản của chính mình. Tìm thấy mục đích và ý nghĩa trong cuộc sống nó cũng giống như ta đang bắt đầu chặng hành trình khởi nghiệp để đi tìm thấy chính mình.