Skip to content
nguoithuongkhoinghiep.com

nguoithuongkhoinghiep.com

Một người đang đi – thông qua con chữ làm tấm gương phản chiếu để tự soi thấy chính mình

Menu
  • Bài viết
  • Tản văn
  • Chuyện viết
  • Ngẫu hứng
  • #nhatkynang
Menu

#nhatkynang – Nàng có một mảnh vườn

Posted on 23/08/202323/08/2023 by admin

Nàng có một mảnh vườn, nơi ấy nàng trồng đủ mọi loại hoa, với nhiều màu sắc và mỗi loài hoa là mỗi tên gọi mang theo ý nghĩa riêng.

Nàng tỉ mỉ chọn lựa, gieo trồng và chăm bón cho từng cây hoa một. Nàng trang trí cho từng góc ngách của mảnh vườn. Nàng quét dọn thật tinh tươm và tỉ mỉ. Nàng đặt vào đó một chiếc ghế và chiếc bàn thật đẹp.

Đây là khu vườn với cả tâm huyết của nàng, nơi nàng có thể cảm thấy thoải mái khi được là chính nàng. Mỗi một loại cây trong vườn đều nói lên nét tính cách riêng trong nàng, khu vườn ấy là đại diện cho thế giới quan và niềm sống mỗi ngày của nàng.

Nhưng còn bước cuối cùng là nàng mở cửa khu vườn để chào đón những người bạn mới, để họ có thể biết và hiểu hơn về những giá trị bên trong của nàng. Nhưng nàng mãi vẫn chưa làm được.

Rồi những bông hoa trong vườn cũng dần héo úa, không còn sức sống như ban đầu, cũng giống như tâm trạng của nàng vậy. Phủ lên mảnh vườn là cả một màu xám xịt, trầm lắng và cô đơn.

Vậy nàng đang sợ hãi điều gì?

Nàng lo nghĩ mông lung, nàng lo lắng nhiều thứ, rằng liệu rồi mọi người có thích mảnh vườn của nàng hay không? Họ sẽ cảm thấy thế nào khi nàng giới thiệu về mảnh vườn của mình. Họ sẽ khen hay chê mảnh vườn ấy.

Người thân và bạn bè sẽ cảm thấy thế nào khi biết nàng có một mảnh vườn như thế. Vô vàn những suy nghĩ nối tiếp nhau diễn ra trong đầu nàng, để rồi cánh cổng khu vườn ấy vẫn mãi bị đóng lại.

. . .

Nàng và mảnh vườn ấy luôn có trong mỗi một con người. Nàng đại diện cho con người bên trong, mảnh vườn ấy là những giới hạn, những tiềm năng mà ta chưa một lần dám khám phá và khai mở.

Trong mỗi người đều có những món quà đặc biệt để trao tặng cho cuộc đời này. Một giá trị sống, một nét tính cách, một tình yêu thương, một lòng trắc ẩn, hay chỉ đơn giản là một giọng nói, một nụ cười, mọi thứ chúng ta đang sở hữu đều đáng giá và xứng đáng để trao đi.

Nhưng không phải ai cũng đủ dũng khí để mở cánh cửa khu vườn đó và trao đi vẻ đẹp của những bông hoa, giới thiệu nó cho thế giới bên ngoài.

Giống như nàng vậy, bởi nàng có quá nhiều nỗi sợ, nàng sợ những ánh nhìn phán xét, sự chỉ trích của người khác lên hành động và con người nàng, để rồi cuối cùng nàng lựa chọn đóng chặt cánh cửa đó lại.

Thời đại của mạng xã hội, những nút like, những lượt thả tim, những bình luận, dần trở nên quyền lực khiến nàng tin rằng sự đánh giá của người khác có ảnh hưởng lớn lao và quyết định cuộc đời của một con người.

.

Dạo gần đây, chợt nhận ra nàng thấy mình may mắn vì có thật nhiều thời gian để suy nghĩ.

Nàng biết chủ động trong công việc, nàng thấy mình bớt đi tính tham lam, bớt đi sự mưu cầu về địa vị, vật chất, sự nổi tiếng hay những thứ hào nhoáng bóng bẩy bên ngoài.

Không cần quá nổi bật, không cần cạnh tranh, không cần chạy đua mỗi ngày là một điều thật tuyệt.

Hồi còn sinh viên, nàng luôn ngưỡng mộ và ao ước rồi có một ngày nàng được đặt chân vào làm ở những công ty lớn, nàng muốn được mặc những bộ đồ công sở trông thật chỉnh chu và chuyên nghiệp, được đi đây đi đó công tác, được tham dự những bữa tiệc xa hoa, những hình ảnh sang chảnh lộng lẫy trên facebook, để luôn nhận được sự ngưỡng mộ từ bạn bè và những người xung quanh.

Để rồi nàng cũng lao vào cuộc đua không hồi kết đó. Nàng chạy theo những giá trị bên ngoài và mong muốn được chiều lòng mọi người. Đó là cuộc đua khiến nàng trở nên kiệt sức, và điều nàng đánh mất sau mỗi cuộc đua là chính bản thân nàng.

Nàng đánh mất cơ hội là chính mình, đánh mất sự tự do trải nghiệm, không còn sự tự tin để bộc lộ bản thể chân thật và toả sáng theo cách của riêng nàng.

Cho đến khi dấn thân vào thế giới đó, nàng chưa từng, chưa từng gặp bất kì một ai có được lối sống giản dị và khiêm tốn. Không một ai có được cái tôi ôn hoà và khiêm nhường.

Có lẽ vì môi trường, vì tính chất công việc, vì thương trường là chiến trường, hay vì cái gọi là bản chất của đời, người không vì mình thì sẽ chẳng ai vì mình, nên đôi khi họ buộc phải thích nghi tiêu cực hơn là chấp nhận biến chất. Nhiều người muốn bước ra thế giới đó. Nhưng tiền bạc, địa vị, quyền lực, sự ổn định, sự thoải mái đã giữ họ ở lại.

Thật may là nàng đã có thể bước ra khỏi thế giới đó.

Nhiều em sinh viên trẻ trung, muốn bước vào thế giới đó, vì nó đẹp, nó tươi sáng, nó nhiều ánh hào quang chói loá.

Đời là thế, những thứ ta mong muốn nhưng chưa có được luôn có một vẻ đẹp và sức hút ghê gớm nào đó, khiến cho con người ta luôn phải sống trong khao khát và mong muốn chiếm hữu.

Con người càng bon chen, càng chạy theo nhiều điều, thì càng dễ mất đi bản chất, đánh mất đi sự tự do. Giống như cái cây mất đi gốc rễ của mình. Tiền nàng thấy vẫn có thể kiếm vừa đủ. Còn đủ như thế nào thì lại tuỳ thuộc vào mỗi người.

Nhưng nàng chỉ muốn nói rằng, hãy tìm một chút thời gian mỗi ngày, để suy nghĩ về những việc mình làm, những người mình gặp, những mối quan hệ mà mình đang có, vai trò của mình trong thế giới rộng lớn này.

Có lẽ con người ta phải trải qua những đêm tối mới biết quý trọng những tia nắng của bình minh. Có lẽ phải trải qua những nốt thăng trầm, con người ta mới chợt tỉnh và nhận ra được nhiều điều quý báo.

Và nàng cũng thế, khi đã trải qua những đêm đen tĩnh mịt, nàng chợt nhận ra rằng, thay vì né tránh vấn đề bằng cách che giấu và đè nén cảm xúc bản thân, nàng bắt đầu học cách đối mặt với điều đó, đối mặt với những người sẽ đánh giá nàng.

Nàng rèn luyện thói quen viết nhật ký mỗi ngày, đó cách để nàng làm quen và đối diện với nỗi sợ. Nàng viết ra những lời khẳng định tích cực có thể giúp nàng lấy lại được sự tự tin và cảm thấy trân trọng giá trị chính mình.

Nàng nhận ra rằng việc phán xét là điều khó tránh khỏi trong cuộc sống này. Đó là điều nàng không thể kiểm soát được. Nàng không kiểm soát được những suy nghĩ của người khác. Nàng hiểu rằng không có gì tồn tại mãi mãi.

Thực tế là bộ não con người có dự trữ dữ liệu hạn chế. Người khác không quan tâm đến chúng ta như chúng ta vẫn hằng tưởng. Họ đánh giá chỉ vì sự phán xét là một phần hiển nhiên của loài người, chứ không phải vì họ quan tâm.

Vì vậy, khi ai đó đưa ra phán xét về nàng, rất có thể vài khoảnh khắc hoặc vài ngày sau đó, phán xét đó sẽ trôi khỏi nhận thức của họ. Việc nàng có thể kiểm soát là chính bản thân nàng, những tư duy, quan điểm, giá trị sống mà nàng lựa chọn.

.

Nàng của hiện tại, để trở về với chính mảnh vườn của mình, nơi có những bông hoa xinh đẹp và rực rỡ nhất. Nơi nàng đã bỏ công và xây dựng nên.

Từng kiến thức, từng giá trị, từng kĩ năng mà nàng đã rèn luyện và tích luỹ cho riêng nàng. Những giờ làm việc không ngừng nghỉ, được trui rèn bằng mồ hôi và có cả nước mắt. Những lần nàng vượt qua muôn trùng khó khăn thử thách, để có được ngày hôm nay. Nàng đã đi thật xa, nàng biết ơn vì bản thân đã không bỏ cuộc.

Những giá trị, những điều đẹp đẽ nhất bên trong mảnh vườn của nàng xứng đáng được trân trọng và chiêm ngưỡng, xứng đáng để được ánh bình minh chiếu rọi, chiếu sáng lên thế giới nội tâm, những góc khuất đã từ lâu bị bỏ mặc.

Một lần nữa cánh cửa khu vườn lại hé mở.

Nàng đón nhận bình minh.

Nàng đón nhận tự do.

. . .

.

.

.

,

Nhận bản tin mới nhất! 🎁

Đăng ký để nhận bài viết mới nhất từ ​​nguoithuongkhoinghiep.com!

Nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

close
Bản tin mới nhất!

nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Bài Viết Mới Nhất

  • #nhatkynang – Ta vụng về
  • Bình an quá lại không quen.
  • #nhatkynang- Những điều bên cạnh
  • #nhatkynang – Giá mà mình
  • #nhatkynang – Cây cô đơn

Categories

  • #nhatkynang (143)
  • Bài viết (324)
  • Chuyện viết (29)
  • Ngẫu hứng (39)
  • Tản văn (280)
  • Uncategorized (108)

Tôi không đặt quảng cáo cho Blog vì muốn bạn đọc có được những trải nghiệm tốt nhất khi đọc các bài viết của tôi. Bạn có thểmời tôi một cốc cà phê, để tôi có thể sáng tạo và duy trì tiếp tục trên nền tảng này.

Về tác giả

Mỗi người rồi sẽ tìm thấy được phiên bản của chính mình. Tìm thấy mục đích và ý nghĩa trong cuộc sống nó cũng giống như ta đang bắt đầu chặng hành trình khởi nghiệp để đi tìm thấy chính mình.