Những ngày còn trẻ
ôm nhiều hoài bão
mộng ước đi xa
những ngày dừng chân
vẫn kịp nhìn lại
một nơi trú chân
cho ngày cô quạnh.
.
Và mình tìm đến
với những tâm tư
dần được mở lòng
với những trái tim
cũng dần hé cửa.
.
Một cành cây cao
gió nhẹ thổi qua
lá reo khe khẽ
cùng ngồi lặng lẽ
núp dưới tán cây
trốn những mệt nhoài.
.
Rồi đến một ngày
gom lại nhớ thương
ở đây vẫn thế
mới chợt nhận ra
đâu có gì tệ
nhịp sống mỗi ngày
cây lá vẫn xanh
mình thì vẫn đi
chỉ là thời gian
lấy đi tuổi trẻ.
.
.
.
.
.