Skip to content
nguoithuongkhoinghiep.com

nguoithuongkhoinghiep.com

Một người đang đi – thông qua con chữ làm tấm gương phản chiếu để tự soi thấy chính mình

Menu
  • Bài viết
  • Tản văn
  • Chuyện viết
  • Ngẫu hứng
  • #nhatkynang
Menu
Ta đã ở đây bao lâu

Ta đã ở đây bao lâu, ta đang chờ đợi điều gì?

Posted on 27/03/202421/03/2024 by admin

Có những người lâu không gặp, thường nói rằng: tôi đã thay đổi nhiều. Có lẽ tự bản thân cũng phần nào nhận ra điều đó, sự thay đổi đáng kể trong những năm gần đây.

Từng là một người muốn đi nhanh đi vội, cũng không ít những lần kiêu ngạo, dễ dàng đánh giá phán xét người khác. Cũng từng lao ra bên ngoài tìm kiếm một điều gì đó cho giống đám đông, cho giống xã hội. Cũng từng mệt mỏi, kiệt sức mà không nhận ra mình là ai. Một vài điều bất như ý trong cuộc sống. Một vài lần rơi vào sự tiêu cực của cảm xúc. Mông lung định nghĩa lại bản thân. Rồi trở nên trầm tính hơn, và dần điều chỉnh lại những giá trị mới cho chính mình.

Giờ đây cũng đang học cách cảm nhận cuộc sống ngay giờ phút hiện tại. Đang được làm những việc mình muốn, tạo ra giá trị theo cách của riêng mình. Có một cuộc sống tự do, và hoàn toàn thoải mái với con người mình hiện giờ.

Ở mỗi giai đoạn, cuộc sống và giá trị của chính tôi đều có sự khác biệt lớn.

Nhìn lại những khúc quanh đó không chỉ đơn giản chỉ là sự lựa chọn rẽ hướng nào, hay chỉ đơn giản là trực giác linh tính mách bảo, đi theo tiếng gọi con tim chẳng hạn. Mà nó là kết quả của một quá trình liên tục làm mới và tu sửa bản thân. Một hành trình không ngừng nhìn lại và khám phá những giá trị cốt lõi bên trong chính mình.

Như khi đã học được thêm nhiều thứ, đã hiểu sâu hơn về chính bản thân mình, đã gặp gỡ được thêm nhiều người, và đã đạt được những kết quả mà xưa giờ bản thân chưa bao giờ nghĩ tới và có lẽ khi bên trong mình rõ ràng rồi thì cuộc sống bên ngoài những vấn đề những lựa chọn cũng bớt phức tạp hơn, cuộc sống cũng dễ thở hơn, mỗi ngày trôi qua cũng nhẹ nhàng, thấy người thong dong, lòng cũng dễ chịu hơn, cũng là cơ hội để nhìn ra những con đường mới, và có đủ sự dũng cảm để quyết đoán tạo ra những sự thay đổi tích cực cho chính mình.

Tác giả Robert Greene, trong quyển Làm chủ có viết : “Được truyền cảm hứng” là khi “điều gì đó từ bên ngoài trở nên sống động trong nội tâm chúng ta”. Ông lý giải rằng: kể từ khi được sinh ra, trong mỗi người đều đã có sẵn những hạt giống tiềm năng. Những “hạt giống” đó tượng trưng cho những giá trị tiềm ẩn bên trong chúng ta, đặc biệt và duy nhất.

“Tất cả chúng ta đều nắm giữ vận hội của bản thân trong tay mình, như người nghệ sĩ điêu khắc nắm trong tay nguyên liệu sẽ dùng để tạo nên tác phẩm. Nhưng với sáng tạo nghệ thuật cũng như với mọi hoạt dộng khác, chúng ta chỉ dược sinh ra với tiềm năng để thực hiện chúng. Kỹ năng để biến nguyên liệu thành sản phẩm ta muốn cần phải được học hỏi, trau dồi một cách chuyên cần” — Johann Xvolkganc Von Gokthk

Và sứ mệnh của mỗi người, là hãy khai phóng những tiềm năng còn ẩn giấu đó của mình, nuôi dưỡng để những hạt giống ấy được bừng nở. Chỉ khi đó, chúng ta mới trở thành một phiên bản tốt nhất của chính mình, và hiện thực hóa được một cuộc đời ý nghĩa như chúng ta mong muốn.

Những hạt giống ấy có thể bắt đầu xuất hiện từ việc có điều gì đó gợi lên cho chúng ta niềm say mê, khiến trong lòng chúng ta hứng khởi rộn ràng, và lôi kéo chúng ta hướng về phía trước. Ví như khoảng khắc xem một bộ phim hay ta khóc cùng nhân vật, đồng cảm cùng nhân vật. Khoảnh khắc đọc được quyển sách hay, một câu nói khiến bản thân thấy có động lực, được truyền cảm hứng. Một diễn giả đầy nhiệt huyết, một câu chuyện nhiều cảm xúc, một ý tưởng đầy sáng tạo, một lĩnh vực chúng ta hứng thú, hoặc một hoạt động nào đó chúng ta có thể làm hàng giờ mà vẫn thấy chưa đủ…

Và ai cũng đều có rất nhiều những khoảnh khắc như vậy. Đó là những lời kêu gọi từ bên trong, những chỉ dẫn quan trọng để chúng ta biết mình nên đi đâu và nên làm gì.

Trong quyển “Siddhatha và câu chuyện dòng sông”, có đoạn Siddhatha kể với nàng điếm Kamala rằng:

“Kamala ơi, nàng nghe nhé,

Khi nàng ném một viên đá xuống nước, nó sẽ rơi xuống đáy bằng con đường nhanh nhất. Cũng như thế khi Siddhatha có mục đích, có chủ tâm, ta không làm gì hết thảy, ta chờ, ta suy nghĩ.

Khi đi qua những chuyện trong thế gian hệt như hòn đá rỏi trong nước, không cần làm gì hết, ta cứ để mình cuốn vào, ta cứ để mình rơi. Mục đích của ta sẽ hút ta với nó, vì ta không để bất cứ điều gì chống lại mục đích ấy len lỏi vào đầu óc ta. Đó là điều kẻ ngớ ngẩn gọi là bùa chú, chẳng có quỷ thần nào cả, ai cũng có thể phù phép, ai cũng có thể đạt được mục đích của mình, nếu y biết suy nghĩ, biết chờ đợi. Ngay từ lúc chủ tâm, ta cũng là biết rằng sẽ thực hiện được.”

Mỗi người sinh ra sẽ có một thiên hướng để sống và hành động. Giống như một dự án, một địa chỉ mà mỗi người đã cam kết trước khi đến với cuộc đời này. Họ sẽ sống và hành động bằng một cách vô thức nào đó. Những gì ta đón nhận trong cuộc đời, niềm vui hay nỗi buồn đều được sắp đặt.

Cũng đã có nhiều giả thuyết giải thích rằng mỗi một con người từ khi sinh ra là một phần của một vòng xoay vĩnh hằng bao trùm và kết nối vạn vật. Mỗi cá thể có một chức năng riêng biệt cần hoàn thành trong vòng xoay đó. Hiểu được ý nghĩa của cuộc đời tức là hiểu chức năng độc đáo của mình, và sống một cuộc đời tốt tức là hoàn thành chức năng đó.

Sử thi Bhagavad Gita của Hindu kể rằng hoàng tử Arjuna là một chiến binh vĩ đại, từng rất nhiều lần khi đứng trước những cuộc chiến thảm khốc, khi nhìn thấy những người thương yêu đang ở bên kia chiến tuyến, không muốn làm tổn hại đến những người thương yêu, người đã không ngừng đấu tranh với chính mình, liên tục hoang mang, đấu tranh với chính mình và tự hỏi, đâu mới là điều người nên làm, đâu mới là sứ mệnh mà người phải mang khi đến với cuộc đời này.

Khi đó Thần Krishna đã xuất hiện và nói với Arjuna rằng: trong vòng xoay vũ trụ vĩ đại, mỗi sinh linh đến với thế giới này đều mang một “dharma – bổn phận” độc đáo, con đường mà người đó phải đi và các nghĩa vụ mà người đó phải hoàn thành.

Nếu mỗi một sinh linh có thể hiểu và nhận ra được điều đó thì sẽ không còn cảm thấy hoang mang lạc lối, khi đã có thể hiểu và chấp nhận thì họ sẽ có thể vững vàng để bước đi trên con đường phía trước, dù con đường có chông gai đến đâu, vẫn sẽ thấy bình an trong tâm trí và thoát khỏi mọi nghi ngờ. Còn với những ai chưa chấp nhận, từ chối những dharma của mình và cố đi theo con đường của người khác, hoặc lang thang không đường hướng, thì sẽ phá vỡ cân bằng vũ trụ và sẽ không bao giờ tìm được bình an hay niềm vui.

Khi đã hiểu ra được ý nghĩa của bản thân đối với vũ trụ đối với cuộc đời, Arjuna đã lựa chọn đi theo dharma của mình, đón nhận sứ mệnh là một chiến binh, đưa quân đội mình đến thắng lợi và trở thành một trong những người hùng được tôn sùng và yêu mến nhất trong thế giới Hindu.

Thông điệp câu chuyện muốn truyền đến là không quan trọng đường của bạn là gì, miễn là bạn đi theo nó.

“Chờ mãi ai mong ai khắt khoải từng giờ. Dẫu tháng năm trôi rất vô tình. Sẽ bao yêu thương nếu biết đợi chờ” – Hát theo người trên phố

Bản thân luôn là người hiểu rõ nhất cái giá của sự chờ đợi, không phải chờ một người nào đó, không phải chờ một điều gì đó. Mình chỉ biết kiên nhẫn và chờ đợi, nhiều khi ngay cả bản thân cũng không biết là mình đang chờ điều gì. Nhưng vẫn cứ lặng lẽ chờ đợi, rồi đến lúc nào đấy, mọi thứ sẽ chín và mình sẽ nhận được quả ngọt.

Sư ông cũng từng dạy: Quả đấy đã có rồi chỉ là cần thêm vài nhân duyên, vài điều kiện nữa để biểu hiện mà thôi. Quả đã có, chỉ là ẩn đi mà thôi. Đôi khi sự chờ đợi lại là một trong những điều kiện cần đó. Đôi khi đơn vị nhỏ nhất của nổ lực chỉ là một hơi thở.

Hầu hết mọi người đều ngại bắt đầu, số còn lại thì đến một lúc nào đó sẽ bỏ cuộc. Vì vậy mỗi chúng ta luôn có nhiều hơn một cơ hội để chiến thắng. Chỉ cần kiên trì, nổ lực với một tầm nhìn dài hạn, ta sẽ dần tiến bộ hơn, không có lĩnh vực nào là không thể cải thiện.

Tôi sẽ đi theo kiểu rùa, nhưng tôi biết rồi mình cũng sẽ về đúng chỗ mọi người đã về. Có thể những người xung quanh tôi họ chỉ đi 1 tháng, 2 tháng, và có thể tôi sẽ đi lâu hơn, hoặc có thể khi họ đã bỏ cuộc từ lâu rồi, nhưng tôi vẫn làm tiếp. Có thể tôi xuất phát không cùng thời điểm, có thể tôi sẽ chậm hơn nhưng ít nhất tôi đã dám bắt đầu và kiên trì luyện tập.

Cuộc đua là của chính mình, mình chỉ cần đuổi theo mình thôi sao phải bận tâm đến người khác. Chúng ta đang ở trong thế giới mà sẽ có đủ chỗ cho tất cả mọi người.

Một bức tường kiên cố không thể vượt qua được đều được cấu thành từ hàng loạt viên gạch nhỏ. Và một mục tiêu to lớn nào cũng vậy đều được tạo thành từ những hành động nhỏ. Bất kể bạn đang trải qua điều gì, khó khăn hay bế tắt đến đâu, thì lúc nào cũng có 1 viên gạch ở đó, ngay trước mặt chờ bạn xếp.

Ta đã ở đây trong bao lâu, và ta đang chờ đợi điều gì?

Trong hành trình cuộc đời này.

.

.

.

.

.

Nhận bản tin mới nhất! 🎁

Đăng ký để nhận bài viết mới nhất từ ​​nguoithuongkhoinghiep.com!

Nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

close
Bản tin mới nhất!

nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

Bài Viết Mới Nhất

  • #nhatkynang – Ta vụng về
  • Bình an quá lại không quen.
  • #nhatkynang- Những điều bên cạnh
  • #nhatkynang – Giá mà mình
  • #nhatkynang – Cây cô đơn

Categories

  • #nhatkynang (143)
  • Bài viết (324)
  • Chuyện viết (29)
  • Ngẫu hứng (39)
  • Tản văn (280)
  • Uncategorized (108)

Tôi không đặt quảng cáo cho Blog vì muốn bạn đọc có được những trải nghiệm tốt nhất khi đọc các bài viết của tôi. Bạn có thểmời tôi một cốc cà phê, để tôi có thể sáng tạo và duy trì tiếp tục trên nền tảng này.

Về tác giả

Mỗi người rồi sẽ tìm thấy được phiên bản của chính mình. Tìm thấy mục đích và ý nghĩa trong cuộc sống nó cũng giống như ta đang bắt đầu chặng hành trình khởi nghiệp để đi tìm thấy chính mình.