Skip to content
nguoithuongkhoinghiep.com

nguoithuongkhoinghiep.com

Một người đang đi – thông qua con chữ làm tấm gương phản chiếu để tự soi thấy chính mình

Menu
  • Bài viết
  • Tản văn
  • Chuyện viết
  • Ngẫu hứng
  • #nhatkynang
Menu
Chai dầu gió

Chai dầu gió

Posted on 07/12/202428/08/2024 by admin

Trong kí ức từ những ngày bé tôi đã thấy mẹ lúc nào cũng để sẵn một chai dầu gió xanh trên đầu giường. Với tôi chai dầu gió đó như một loại thần dược mà mẹ dùng cho tôi.

Mỗi khi đau bụng mẹ sẽ chấm một ít thoa vào rún. Mỗi khi nghẹt mũi mẹ sẽ chấm một ít rồi thoa lên đầu. Mỗi khi bị muỗi đốt thì mẹ sẽ chấm vào vết mẫn đỏ. Lúc thì dưới lòng bàn chân, khi ở bụng, có khi dưới cổ, sau vành tai, hai bên thái dương, trên trán…mỗi khi bị cảm cúm.

Với mẹ, như một thói quen, mỗi tối trước khi đi ngủ mẹ hay quẹt một ít dầu gió lên đầu ngón tay và quẹt ngón tay lên cánh mũi, hít một hơi thật sâu. Gần như mấy lúc ôm mẹ ngủ đều nghe thoang thoảng mùi dầu gió xung quanh mình.

Mấy lúc nghỉ hè được cho về nội chơi, vẫn nhớ mấy buổi tối trải chiếu nằm trước hành lang, vừa nhìn lên trời, vừa đếm ngôi sao, vừa nghe nội kể chuyện, hồi đó cứ hay thích nghe nội kể chuyện ma, cứ đòi nghe cho bằng được, đêm đi ngủ thì lại bắt đầu sợ. Rồi những lần nằm bên cạnh, trong những cái ôm đó vẫn nghe phảng phất mùi dầu gió.

Giờ đây, trong phòng của tôi vẫn luôn có một chai dầu gió mà mẹ bắt đem theo, mẹ nói để trong phòng rủi có bị con gì cắn hay bị bầm tay, bầm chân thì có cái mà sức.

Có lẽ với tôi mùi dầu gió vừa là một phần mùi hương của những ký ức cũ, cũng là một mùi hương có giá trị theo tháng năm tôi được lớn lên.

Lúc đi làm, ở cơ quan cũng có mấy chị nghiện dầu gió như nghiện một thứ hương thơm, hay nói vui: cuộc đời tao không tốn tiền mua dầu thơm, mà chỉ tốn tiền mua dầu gió thôi. Mấy lúc đó tôi cũng ghẹo: nghe mùi dầu gió này em nhớ mẹ em ghê.

Giờ đây cuộc trò chuyện đó cũng đã là một phần của kỉ niệm, duy chỉ có mùi dầu gió là đọng lại trong tôi nhiều nhất.

Tôi thì không đến nỗi nghiền nhưng nhiều khi hơi đau đầu, khó chịu một chút ở bụng, hắt xì liên tục mỗi khi đi mưa về hay mấy buổi sáng thức dậy thấy đầu hơi đau vì tối qua về trễ mà còn gội đầu muộn, mấy lúc như thế là hay quẹt dầu gió qua mũi, rồi bôi như ngày xưa Mẹ hay Nội đã từng làm như thế nhiều lần. Vẫn cảm giác được mùi hương ấm áp của tuổi thơ ùa về.

Cuộc sống đã thay đổi rất nhiều so với ngày xưa. Đời người cũng trải qua nhiều hành trình khác nhau, thị trường giờ đây các loại dầu gió cũng đa dạng mẫu mã, mùi hương, kiểu dáng nhưng với tôi mùi dầu gió xanh vẫn mang lại cho một cảm xúc vô cùng đặc biệt, nó làm tôi gợi nhớ về rất nhiều điều trong năm tháng đã đi qua.

Với tôi, mùi dầu gió, vừa là mùi hương của trị liệu, là mùi hương để thư giãn, cũng vừa là mùi hương của kí ức một thời. Kiểu của một mùi hương của sự bình yên mà mình luôn muốn có được.

Thế nên cái cảm nhận về mùi hương hay kí ức tuổi thơ mỗi người sẽ mỗi khác, đó sẽ là một khái niệm hoàn toàn mang tính tương đối. Sự quen thuộc đó là bởi vì chúng ta từ những ngày đầu tiên ra đời, chính bàn tay của đấng sinh thành đã thoa, đã chạm, đã vun đắp, đã tạo nên mùi hương cho khứu giác, chiếc mũi của những đứa con.

Mùi hương là một loại chất xúc tác vô cùng kì diệu. Khi bất chợt lúc đó ta tiếp xúc với một mùi hương, lập tức nó sẽ đi thẳng vào trung khu nguyên thuỷ của não bộ, nơi chứa đựng những kí ức và cảm xúc ta lưu giữ từ bé đến khi trưởng thành. Tại đây chúng lần lượt kích hoạt lại những cảm xúc cũ.

Nhiều lúc chính tôi cũng phải thừa nhận rằng, vì sao phải là cái mùi hương đó, được thoa bởi cái bàn tay đó, lại có thể khiến cho mình dạt dào cảm xúc đến như vậy. Để rồi mỗi khi xa nhà, mỗi khi bệnh, khi nghe lại mùi hương đó, khiến mình vừa tủi vừa rơi nước mắt, muốn bỏ hết những bộn bề, bỏ hết mọi trách nhiệm, áp lực, chỉ để được làm một đứa trẻ, chỉ muốn được quay về nhà, chỉ đợi khóc oà vì câu: phải chi để cha mẹ bệnh thay cho con.

Lại nhớ những ngày còn bé, một trong những điều tôi thích nhất mà nói ra chắc có phần lạ lẫm chẳng giống ai đó là: tôi muốn bị bệnh, vì bệnh sẽ không cần phải đi học và một phần nữa là khi bệnh thì sẽ được cha mẹ để ý, quan tâm và cưng chiều nhiều hơn. Vì sao gọi đó là ước muốn, vì lẽ ngày thường cha mẹ sẽ ít dành thời gian cho tôi, vì còn phải bận rộn với công việc hằng ngày, có lẽ vì muốn có được sự quan tâm và chú ý đã đẩy tôi một đứa bé ngày ấy có nhiều ước muốn thật lạ.

Tôi lớn lên với mùi hương của dầu gió, với tình yêu thương của mẹ cha, với điểm khởi đầu là một đứa trẻ ngô nghê.

Tôi chỉ có ký ức ấy…và ký ức ấy sẽ vẫn theo tôi đến suốt cuộc đời này.

.

.

.

.

Nhận bản tin mới nhất! 🎁

Đăng ký để nhận bài viết mới nhất từ ​​nguoithuongkhoinghiep.com!

Nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

close
Bản tin mới nhất!

nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

Bài Viết Mới Nhất

  • #nhatkynang – Ta vụng về
  • Bình an quá lại không quen.
  • #nhatkynang- Những điều bên cạnh
  • #nhatkynang – Giá mà mình
  • #nhatkynang – Cây cô đơn

Categories

  • #nhatkynang (143)
  • Bài viết (324)
  • Chuyện viết (29)
  • Ngẫu hứng (39)
  • Tản văn (280)
  • Uncategorized (108)

Tôi không đặt quảng cáo cho Blog vì muốn bạn đọc có được những trải nghiệm tốt nhất khi đọc các bài viết của tôi. Bạn có thểmời tôi một cốc cà phê, để tôi có thể sáng tạo và duy trì tiếp tục trên nền tảng này.

Về tác giả

Mỗi người rồi sẽ tìm thấy được phiên bản của chính mình. Tìm thấy mục đích và ý nghĩa trong cuộc sống nó cũng giống như ta đang bắt đầu chặng hành trình khởi nghiệp để đi tìm thấy chính mình.