Henry Ford từng nói: “Khi mọi thứ đang chống lại bạn, hãy nhớ rằng, máy bay cất cánh bằng cách bay ngược chiều gió chứ không phải xuôi chiều gió.”
Khoảng thời gian gần đây, kể từ khi tôi tiến hành một dự án cá nhân, tôi nhận được nhiều email của bạn đọc gửi về, có đôi khi họ hỏi tôi về một câu hỏi nào đó, cũng có khi họ chia sẻ về những vấn đề của họ, hoặc một số khác sẽ kể tôi nghe một câu chuyện. Bất kỳ câu chuyện gì họ muốn. Từ chuyện của bản thân, chuyện của gia đình hay một câu chuyện mà họ từng chứng kiến. Chỉ cần tôi có thời gian tôi sẽ liên lạc và phản hồi mail cho họ. Bạn đoán thử các câu chuyện sẽ là gì?
Phần lớn những câu chuyện là về ước mơ, đam mê, hoang mang đi tìm một con đường riêng cho mình. Câu chuyện về những tổn thương, về những nỗi sợ, bế tắc, tuyệt vọng, về những rào cản, sự mơ hồ và những điều chưa chắc chắn. Có những câu chuyện khiến tôi đồng cảm và thương cho họ vô cùng, vì không biết nên làm thế nào để giúp chủ nhân câu chuyện. Đã có lúc tôi thấy bất lực trước nỗi đau và vấn đề của họ.
Muốn phát triển bản thân cần sự nỗ lực hết sức từ bên trong, hỗ trợ bên ngoài chỉ là thứ yếu, dù tôi có đưa ra bao nhiêu lời khuyên, bao nhiêu giải pháp đi chăng nữa mà chính bản thân họ không cố gắng và nổ lực thì mọi câu trả lời đều vô ích mà thôi.
Tôi chỉ muốn nhắn nhủ những bạn trẻ rằng: Nếu bạn đang cảm thấy bơ vơ lạc lỏng trên hành trình của chính mình, nếu bạn đang phải trải qua quá nhiều nỗi đau và tổn thương, nếu bạn phải chật vật từng ngày để đương đầu với nghịch cảnh… tất cả đều không sao cả.
Tin tôi đi! Khó khăn, nghịch cảnh, biến cố, đều là những món quà vô giá, thay vì than trách và không ngừng đỗ lỗi cho số phận hay những người xung quanh, thay vào đó hãy dành sự biết ơn vì đây chính là thời điểm xuất phát hoàn hảo nhất cho hành trình thay đổi và phát triển chính mình.
Có thể lúc này đây bạn sẽ cảm thấy vô cùng khổ sở với những vấn đề này, nhưng rồi sẽ sớm thôi, mọi chuyện sẽ qua, không gì là không thể giải quyết được. Quãng đường gian khó không mãi kéo dài. Những khó khăn sẽ giúp làm nên câu chuyện của bạn.
Liệu có một phép màu nào đó giúp ta có thể thành công nhanh chóng hay không? Bởi là con người ai chẳng ước mong thành công đến trong nháy mắt. Thực sự nếu có thể giúp các bạn ấy thay đổi cuộc đời nhanh và dễ dàng như thế, tôi sẽ làm ngay. Nhưng phép màu không có thật, chỉ có nỗi đau là vẫn hiện diện từng ngày trong ta. Nỗi buồn và sự tuyệt vọng là thật. Cảm giác đau đớn và cô đơn là thật. Sợ hãi và mất mát là thật.
Có ai sống trên đời mà chưa từng biết đến khổ đau, chưa từng bị chối bỏ hay bị tổn thương bởi một ai đó. Có ai sống trên đời này mà chưa từng trải qua cảm giác hoang mang, tuyệt vọng, bế tắt, và không ít lần thấy bản thân mình lạc lối.
Mỗi ngày trôi qua, chúng ta ai ai cũng đều có những bất hạnh của riêng mình. Nếu chỉ nhìn bề ngoài thôi thì khó có thể nhận ra được. Người chật vật tìm cách phản kháng, đổ lỗi, không ngừng ca thán thì nỗi đau đó hiện lên rõ ràng. Người có được sự bình an để đối diện và học cách đón nhận thì nỗi đau đó sẽ ẩn đi, nhưng nó không mất.
Chúng ta không chọn lựa được hạnh phúc hay đau khổ sẽ đến với cuộc đời mình, cái ta chọn lựa được đó là thái độ để đối diện với những sự việc đó. Nếu ta cứ chọn ở lại và loay hoay mãi trong những nổi đau đó, thì đời ta sẽ khổ, để rồi ta hỏi tại sao cuộc đời mình lại ngổn ngang và mệt mỏi nhường này.
Nỗi đau nào rồi sớm thôi đều sẽ trở thành ký ức. Ký ức đó nhắc nhở bản thân đừng bao giờ mắc sai lầm như ta đã từng.
Bản tính con người là mong muốn được chiếm hữu, và vô tình ta cũng xem nỗi đau là một thứ tài sản để mang theo trong suốt cuộc đời mình và rồi cứ quẩn quanh như vậy mà sống thôi.
Vậy nên, bạn thân mến, đừng tin rằng có lối tắt nào đó sẽ làm cho những đau khổ vụt qua nhanh chóng. Đừng cầu nguyện và mong rằng sẽ có phép màu nào đó giúp đời bạn không phải trải qua những khó khăn, nghịch cảnh. Mà hãy cầu nguyện để bạn đủ sự dũng cảm để đối diện với nỗi đau, đủ sự sáng suốt để tìm ra phương hướng, đủ sự mạnh mẽ để bước đi tiếp trên hành trình của mình.
Hành trình của bạn như thế nào là do bạn quyết định. Hãy viết lên hành trình người hùng của cuộc đời mình.
. . .
.
.
.