Một năm,
Nhìn lại,
Hành trình cũ,
Có những ngày trôi qua, chỉ ngồi thừ, cho phép mình chậm lại và nhìn sâu vào bên trong nội tâm mình, để đối thoại và không ngừng hỏi mình về những ước mơ, những tiêu chuẩn. Nhìn lại những giới hạn, những thướt đo tự đặt ra cho chính mình, nhìn lại những giá trị mình mong muốn và đạt được, và cả sự trăn trở trong mình.
Dạo gần đây mình có tương tác đủ sâu với thế giới bên ngoài hay không? rõ ràng khi tương tác với sự đa dạng của thế giới bên ngoài là lúc tôi thấy mình có nhiều ý tưởng và nhiều điều để viết.
Mình có dành thời gian dừng lại để kết nối với thế giới bên trong kết nối với chính mình hay không?
Nhìn lại cũng để nhìn sâu hơn vào tâm, nơi lưu giữ những cảm xúc cũng như nguồn năng lượng, thôi thúc tạo nên động lực đưa tôi đến những quyết định, bỏ qua sự trì hoãn và để bản thân thay đổi mỗi ngày.
Tôi thấy mình ở tuổi 18, mơ mộng, vô ưu, vô lo, chỉ biết sống cho chính mình, thời điểm đó không chỉ đơn giản là yêu thương bản thân, mà nói đúng hơn là chiều chuộng bản thân vì tự thấy mình sống có đôi phần ích kỉ.
Tôi thấy mình ở tuổi 20, những lần đầu tiên, những va vấp đầu tiên, những trăn trở đầu tiên, những bài học đầu tiên, cũng là những lần chạm đáy đầu tiên của cảm xúc. Tuổi 20, tôi bận rộn và bị cuốn vào những guồng quay cuộc sống, bân rộn đến kiệt sức mà không nhận ra mình là ai. Mông lung, vô định trước tương lai và trước chính mình. Không ngừng vang lên những câu hỏi: mình là ai, mình muốn gì, có thứ gì làm mình thích và kéo mình tiếp tục đi về trước hay không?
Rồi cũng trở nên trầm tính hơn, và dần hình thành những định nghĩa mới về bản thân.
Ở tuổi 25, những bài học mới về kinh doanh, mở rộng vòng tròn kết nối với những mối quan hệ mới. Là tái kết nối và tái thiết lập với những mối quan hệ cũ (học cách đối diện và tháo gỡ những mâu thuẩn với gia đình, học cách kết nối và truyền thông bằng tình yêu thương nhiều hơn). Đó là những trải nghiệm sâu hơn trong thế giới phức tạp của người lớn tôi mới dần hiểu được.
Ở tuổi 30 sắp đến, với những con đường mới, lựa chọn mới, định danh mới (tác giả sách, người thiết kế khoá học, người sáng tạo nội dung, người chữa lành, người thấu hiểu và kết nối đang được làm những việc mình muốn, tạo ra giá trị theo cách của riêng mình….). Bắt đầu với những khó khăn, nhưng tôi đã ở đó, đứng đằng sau đó, đặt niềm tin vào đó, và có một vài điều đã bản thân cũng đã làm được.
Cũng có lúc kẹt lại trong những vòng xoáy cảm xúc, có đôi khi là những điểm rơi, để rồi cũng mất niềm tin kinh khủng vào bản thân, vào sức mạnh bên trong mà bấy lâu nay bản thân đã không ngừng rèn luyện và tin tưởng. Loay hoay, tìm cách để lướt trên những cơn sóng cảm xúc, để tìm lại dòng chảy mạnh nhất trong mình, dòng chảy có thể cứu vớt mình, đưa mình ra khỏi những lúc bản thân yếu đuối nhất.
…
Những ngày khi niềm tin và cảm xúc dường như chạm đáy, nhưng trong tôi lại có nhiều ánh sáng.
Tôi ở trong căn phòng và như bừng tỉnh những giấc mơ. Không còn thấy mình nhỏ bé. Chợt thấy mình đủ đầy, bởi xung quanh mình có quá nhiều tình yêu thương.
Không còn sợ hãi, không còn phải tìm kiếm. Tôi bắt đầu lựa chọn, lựa chọn quyền kiểm soát và quyết định cuộc đời mình, lựa chọn những điều làm mình thấy hạnh phúc. Những bước ngoặt đó, những giai đoạn đó, đều là kết quả của một quá trình liên tục làm mới và tu sửa bản thân. Quá trình đó không chỉ diễn ra bên ngoài mà còn ở cả bên trong nữa. Những chuyển biến bên trong tạo ra sự thay đổi bên ngoài.
Và không muốn hành trình này kết thúc.
Tôi muốn viết tiếp những dòng viết này.
Tôi thấy mình ở tuổi 40,….
Tôi thấy mình ở tuổi 50,…
Vẫn đang nổ lực từng ngày để điền vào chỗ trống đó.
.
.
.
.