Skip to content
nguoithuongkhoinghiep.com

nguoithuongkhoinghiep.com

Một người đang đi – thông qua con chữ làm tấm gương phản chiếu để tự soi thấy chính mình

Menu
  • Bài viết
  • Tản văn
  • Chuyện viết
  • Ngẫu hứng
  • #nhatkynang
Menu
Một nỗi buồn đẹp

Một nỗi buồn đẹp

Posted on 27/12/202327/12/2023 by admin

Mới đây trong một cuộc trò chuyện, một người bạn nói với tôi rằng:

Tao thấy chẳng cần phải đọc sách. Bởi chỉ toàn lý thuyết suông, kiểu hay mơ mộng, nhìn đời màu hồng, kiểu trốn tránh thực tế, không muốn đối diện thực tại. Mà đời thì đâu chỉ màu hồng, đời thực tế và phủ phàng hơn nhiều.

Bạn ấy vẫn ủng hộ kiểu giáo dục thực hành nhiều hơn, bằng cách học những kiến thức từ thực tế, thông qua những cú ngã, những vết xước, những trải nghiệm trong đời sẽ dạy cho. Đó là cách học tốt nhất.

Cũng trong một số lần khác, được nghe từ ai đó nói rằng: Tao không thích đọc sách. Sách thật nhàm chán. Cứ mỗi lần cầm sách lên là 2 mắt cứ nhíu lại. Thấy mấy người cứ hay úp hình vơi sách tỏ vẻ tri thức, mà ra đời sống chẳng ra gì. Nên sách cũng chẳng phải là bí kíp thần dược gì, mấy người hay nói triết lý thực ra lại sống chẳng bằng ai.

Dĩ nhiên mỗi người một quan điểm.

Dù tôn trọng quan điểm của người đối diện, nhưng bản thân tôi lại có những góc nhìn riêng cho chính mình.

Với tôi giờ đây đọc sách không còn là sở thích, hay để phô trương rằng mình là người có học thức. Mà đọc sách giờ đây đã là thói quen là một phần của công việc hằng ngày, một phần cốt yếu trong cuộc sống.

Có nhiều lần chợt thấy mình đang sống khô cứng nhọc nhằn? Mải mê đánh vật với những toan tính thường ngày, chuyện cơm áo gạo tiền, học hành, những mối quan hệ yêu đương rồi thì công việc, tưởng chừng như cảm xúc dần tê liệt và chai sạn đi.

Dần thấy bản thân càng ngày trở nên lạnh nhạt, vì chẳng còn bận tâm nhiều đến những thứ xung quanh.

Tự hỏi chính mình lần cuối cùng bản thân thấy hạnh phúc nhất là khi nào? Đã bao lâu rồi không còn khóc vì một điều gì đó đẹp đẽ?

Tự thấy cuộc sống mình có phần tẻ nhạt, không có nhiều mới mẻ (cuộc sống, công việc, kiến thức, kỹ năng, suy nghĩ..) mọi thứ dường như chẳng có thêm điều gì. Thấy bản thân cứ càng ngày càng trơ lì ra như gỗ đá.

Những lúc ấy tôi tìm đến sách.

Rồi một tối nọ, về nhà, một chút tâm trạng tìm về đọc 1 quyển sách cũ, đọc một truyện ngắn của một tác giả yêu thích.

Chỉ sau vài dòng đầu tiên, bỗng thấy nước mắt mình ứa ra, một cách không hề ý thức được.

Chẳng phải đoạn này đã đọc rồi sao. Nhưng sau hôm nay đọc lại tự dưng lại cảm xúc nhiều đến vậy. Chắc có lẽ vì thời điểm ấy bản thân chưa đủ trải nghiệm, chưa đủ chín chắn, để có thể hiểu được những gì tác giả muốn truyền tải. Và đến tận ngày hôm nay, lại đúng giai đoạn này, đúng tâm trạng này, lại thấy đồng cảm vô cùng sâu sắc, cứ như tác giả đang viết cho chính mình.

Đọc để thấy rằng cuộc đời này còn có biết bao điều thú vị, một thế giới bao la còn rất nhiều điều mà tôi chưa biết.

Đọc để đánh thức 1 phần con người nhạy cảm trong lành mà tôi đã từng có, một con người mạnh mẽ, nội lực đầy sự nhiệt huyết ngày nào.

Và đọc để biết rằng hoá ra, đôi khi nỗi buồn lại có thể mang một vẻ đẹp diệu kì đến thế.

Thông qua sách có những câu chuyện kể là những triết lý đầy sức nặng về về tình bạn, tình yêu đôi lứa, tình thân gia đình, lòng can đảm, vị tha, lương tâm và những mối dây liên kết kỳ lạ giữa người và người. Vừa hài hước, vừa đau xót, vừa dửng dưng, mà lại thấm đẫm tình người.

Từng có những quyển sách tôi đọc cuốn đến nỗi mà mang theo kể cả khi đi làm, tranh thủ giờ nghỉ trưa lôi ra đọc.

Rồi có mấy khúc vừa khiến người ta vài phút trước còn bật cười một cách ngô nghê, phút sau đã thấy mắt mình đẫm đầy nước mắt, khóc rưng rức như một đứa trẻ, khiến đồng nghiệp hết hồn chạy lại hỏi thăm.

Cũng có những quyển tiểu thuyết miêu tả tâm lý và góc nhìn của nhân vật đẹp đẽ và tinh tế, chạm sâu vào đáy tim. Cốt truyện đầy bất ngờ và diễn biến nhanh chóng, khiến tôi bị cuốn theo mạch truyện đến nỗi khó mà bỏ sách xuống giữa chừng.

Sách khiến tôi nhớ lại rằng à mình cũng là một con người, nhắc tôi nhớ à mình cũng từng bị cái khuôn khổ chật hẹp của những nguyên tắc và luật lệ của xã hội hiện đại, về những quy chuẩn, phán xét mà đời áp đặt lên.

Và rồi nhận ra thì ra mình không cô đơn. Không chỉ có riêng mình mới có những suy nghĩ điên khùng và lạ lùng như thế.

Tôi đã chiêm nghiệm một điều rất rõ rằng nếu mỗi khi nào công việc quá bận, không có nhiều thời gian để đọc sách, một thời gian dài không học thêm điều gì mới, không biết thêm được cái gì mới, lại cảm thấy tâm trạng cực kỳ chán nản và mệt mỏi.

Tự thấy bản thân có phần ù lì hẳn đi và có cảm giác bị xuống dốc trầm trọng.

Trên thực tế, kinh nghiệm của con người dù cho phong phú như thế nào đi nữa, thì vẫn hữu hạn. Những gì mắt thấy, tai nghe, tay làm dù có chăm chỉ góp nhặt thế nào cũng chỉ như hạt bụi, luôn thấy mình nhỏ bé trước vũ trị bao la rộng lớn này. Vì vậy sách giúp tôi mở ra một lối tư duy mới và góp phần nâng tầm nhận thức của bản thân.

Sách là cách để tôi có thể bổ sung một phần những lỗ hổng kiến thức của mình. Từ sách cho tôi góc nhìn rộng lớn hơn, thấy rõ bản thân mình, định hướng cho thế giới quan và thái độ sống của mình trong tương lai.

Mỗi người sẽ có cho mình những cách học hỏi khác nhau.

Có người giỏi tư duy bằng hình ảnh, dễ tiếp nhận thông tin và kiến thức thông qua những video clip có chèn âm thanh và hình ảnh sống động. Lại có người không thích học kiểu kiến thức khô khan, họ thích học hỏi qua việc cầm nắm, sờ chạm, học bằng các trải nghiệm trực tiếp đó.

Nhưng với tôi, tôi thấy mình học tốt nhất thông qua việc đọc và viết.

Qua những trang sách giúp tôi hình dung được rõ hơn về người mà mình muốn trở thành.

Không ít lần qua những trang sách, tôi phải thốt lên trời ơi, sao lại có những người có được kiến thức phong phú, có hiểu biết uyên thâm, có cái nhìn chính trực vào các vấn đề trong cuộc sống một cách rõ ràng thực tế mà không hề tỏ vẻ phô trương hay khuếch đại.

Chỉ với một cái tâm chân thành, khiêm tốn, giản dị mà lại mở rộng ra một thế giới quan bao la to lớn đến nhường nào. Thông qua đó, tôi thấy rõ ràng hơn con người tương lai mà mình muốn trở thành.

Sách giúp tôi thanh lọc được tâm hồn.

Sách giúp tôi giải quyết những khúc mắc trong cuộc sống, trong những lúc băn khoăn lạc lối của thời tuổi trẻ. Rất nhiều trong số những vấn đề cuộc sống mà tôi từng gặp, tôi đã tìm được lời giải đáp qua các quyển sách. Tôi tự chữa lành cho chính mình.

Có những quyển sách mà khi đọc vào, lại cảm thấy được an ủi và thấu hiểu kinh khủng.

Mỗi lần gặp một quyển sách như thế, cứ muốn ôm chặt chúng vào lòng, cảm giác như những con chữ, trang sách như cơn gió mùa hạ, thổi mát tâm hồn mình.

Cũng như vậy, chúng ta không thể nhớ hết được những điều chúng ta đọc từ sách, không thể nhớ tất cả những quyển sách ta từng đọc.

Chỉ là những năm tháng làm bạn với sách, chơi đùa với chữ nghĩa, gắn bó với con chữ, tôi thấy tâm hồn mình được rột rửa, được thanh lọc, được tưới tẩm và trở nên bình an hơn.

Từ sách tôi thấy mình như sống lại. Và tôi biết mình muốn sống, sống khiêm nhường vì một sự nghiệp, vì điều tôi tin tưởng, vì những gì tốt đẹp vẫn tồn tại trên cuộc đời này.

Văn chương có sức mạnh thật là to lớn.

Mới thấy rằng văn chương có thể cứu sống cuộc đời con người theo một cách thật là kỳ diệu.

.

.

.

.

Nhận bản tin mới nhất! 🎁

Đăng ký để nhận bài viết mới nhất từ ​​nguoithuongkhoinghiep.com!

Nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

close
Bản tin mới nhất!

nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Bài Viết Mới Nhất

  • Một đêm đen
  • #nhatkynang – Ta vụng về
  • Bình an quá lại không quen.
  • #nhatkynang- Những điều bên cạnh
  • #nhatkynang – Giá mà mình

Categories

  • #nhatkynang (143)
  • Bài viết (325)
  • Chuyện viết (29)
  • Ngẫu hứng (40)
  • Tản văn (280)
  • Uncategorized (108)

Tôi không đặt quảng cáo cho Blog vì muốn bạn đọc có được những trải nghiệm tốt nhất khi đọc các bài viết của tôi. Bạn có thểmời tôi một cốc cà phê, để tôi có thể sáng tạo và duy trì tiếp tục trên nền tảng này.

Về tác giả

Mỗi người rồi sẽ tìm thấy được phiên bản của chính mình. Tìm thấy mục đích và ý nghĩa trong cuộc sống nó cũng giống như ta đang bắt đầu chặng hành trình khởi nghiệp để đi tìm thấy chính mình.