.
Thời điểm này, 3 năm về trước nàng sở hữu cho mình 1 hình xăm.
Nàng chọn vị trí xăm mà nàng cảm thấy phù hợp. Nàng có thể chọn hình xăm mình muốn. Nàng chọn ý nghĩa để gán vào hình xăm.
Nàng biết rằng, nàng không thể chọn được ánh mắt và lời nói mà người khác nhìn vào nàng. Cái duy nhất nàng có thể chọn là thái độ của chính nàng, khi đối diện với những lời nói ấy.
Vậy nên Nàng lựa chọn sống thuận theo tự nhiên. Sống với tâm thế rộng lòng đón nhận mọi thứ.
Nàng nhận ra rằng, khi có thể đón nhận mọi thứ như nó là, tự khắc cuộc đời nàng trở nên bình an và hạnh phúc. Bởi giờ đây Nàng không còn phải chạy theo mọi thứ.
Nàng sống và trải nghiệm, Nàng học thêm nhiều điều mới mẻ. Không có lựa chọn nào là đúng, mà cũng chẳng có lựa chọn nào là sai.
Hiểu mình là điều không hề dễ dàng, nếu không nói là khó khăn.
Phần lớn thời gian trong cuộc đời này nàng hướng ra bên ngoài, hướng ra những điều mà được xã hội tôn vinh, hướng ra những điều mà nàng tin rằng bản thân có thể cầm nắm được.
Bởi sẽ chẳng ai có thể nói cho nàng biết được rằng nàng là ai, bản chất của nàng như thế nào, những giá trị của nàng ra sao, ngoại trừ chính bản thân nàng. Đó là hành trình hướng vào bên trong. Hành trình của sự cô đơn.
Nàng nhận ra rằng:
Hiểu mình chính là nền tảng để có thể chấp nhận mình.
Khi chấp nhận mình thì mới có thể yêu thương chính mình.
Và chỉ khi ta biết yêu thương chính mình thì mới có thể yêu cả những người xung quanh.
Tuổi đôi mươi nàng thường đổ lỗi rằng mọi đau khổ đều là do người khác đem đến. Còn tuổi 30, nàng lại thấy rằng, thật ra hạnh phúc hay đau khổ đều là do chính bản thân nàng mới là người quyết định.
Ở gần tuổi 30, nàng bỏ qua được lối tư tuy nhị nguyên, rằng cuộc đời này sẽ chỉ có đúng và sai. Thay vào đó, nàng dễ dàng nhìn nhận mọi thứ đa chiều hơn. Chấp nhận những gì có thể và không thể.
Và quan trọng nhất rằng nàng có thể kiên nhẫn và thương yêu chính bản thân mình hơn. Nàng không còn mải mê kiếm tìm nó ở bên ngoài một cách vô ích nữa. Mà nàng đã có thể an yên ngay từ bên trong chính mình.
Cuộc sống là những sự lựa chọn. Dù lựa chọn đó ra sao. Đúng hay sai. Rồi nó sẽ dẫn nàng đến kết quả như thế nào, thì đều sẽ cho nàng những bài học. Chỉ cần nàng chịu trách nhiệm cho những lựa chọn của mình, thì đó đều sẽ là những bài học trải nghiệm đáng quý. Không gì phải hối hận cả.
Định kiến, sự kỳ thị từ mọi người xung quanh. Trong tiềm thức của mọi người, những người xăm hình gắn với hình ảnh bặm trợn, giang hồ, phạm tội mà chúng ta được xem trên phim ảnh hay những hình tượng thường thấy ở xã hội trước.
Đối diện trước một hình xăm, sẽ có người lựa chọn sự thấu hiểu, rốt cuộc đằng sau hình xăm đó, là tồn tại những câu chuyện gì. Đau để nhớ. Đau để đánh dấu một cột mốc trưởng thành. Đau để rút ra một bài học.
Bên cạnh đó, một số khác sẽ chọn cách kỳ thị, đánh giá, dành cho nó những thái độ và lời lẽ tiêu cực nhất. Dường như chúng ta đã quá quen với việc xem hình xăm như một loại thướt đo, để đánh giá bản chất của một con người.
Nàng nhận ra rằng, đừng vội đánh giá một cái gì cả. Hãy cảm nhận người ta từ bên trong. Đó mới là linh hồn thật sự của một con người.
. . .
.
.