Skip to content
nguoithuongkhoinghiep.com

nguoithuongkhoinghiep.com

Một người đang đi – thông qua con chữ làm tấm gương phản chiếu để tự soi thấy chính mình

Menu
  • Bài viết
  • Tản văn
  • Chuyện viết
  • Ngẫu hứng
  • #nhatkynang
Menu

#nhatkynang – Những đoạn đường rất xa

Posted on 31/05/202416/05/2024 by admin

Có khi muốn đi đâu đó, một nơi xa xa một chút, ngắm nhìn những điều lạ lẫm hơn một chút, là cảm giác của mây sáng trên đồi, mở mắt ra thấy mờ mịt màu trắng đục quanh mình. Hơi lạnh mà dễ chịu tươi mát. Xung quanh đơn sơ mà rộng lớn, đủ đầy. Hít thở ngập buồng phổi. Trong không khí có mùi ẩm, mùi cỏ tươi, có ánh nắng dìu dịu, có hoa nở thơm thoảng đó đây.

Có khi lại muốn những điều quen thuộc.

Nhớ cái bếp mẹ hay đứng, nhớ nồi canh tập tàn mẹ nấu, chảo cá kho mẹ để lửa riu, dĩa trứng xào dưa cải có hành thái nhỏ, dĩa rau luộc còn xanh mướt…..

Trước đây vì chưa có sự chú tâm, chưa dành sự biết ơn trân trọng hiện tại mới biết là mình đã ăn cơm hời hợt và vô cảm như thế nào trên mỗi bữa cơm gia đình. Đã từng có lúc nàng không còn nhớ rõ cái vị cá kho mẹ kho nóng hổi, cái tô canh có đầy rau, khói ngun ngút, ăn cùng cái chén cơm nóng hổi.

Nàng quên mất cái niềm hạnh phúc giản đơn ấy. Quên rằng để được ở cạnh nhau, nói những câu chuyện đời thường như thế này thôi, vốn là điều chẳng dễ dàng gì, vốn đã là ước mơ tha thiết trong rất nhiều tháng năm tuổi trẻ sống xa nhà.

Có những điều giản dị ta tiếp xúc hằng ngày như một đĩa cơm vỉa hè, một mùi thơm thức ăn từ phòng đối diện, một bài hát, một bức hình đã chụp rất lâu, đó đều là những lời nhắc nhở ta nhớ lại những thứ đã từng có và cũng đã từng bỏ quên.

Và bằng cách này hay cách khác, nó giúp nàng bình ổn được cảm xúc, nhắc nàng trân quý những điều hiện tại, nhưng cũng cần khám phá những điều mới mẻ để mở rộng thế giới quan của chính mình. Để rồi khi ngồi xuống yên lặng, thướt phim đó chiếu lại một cách từ tốn, bình thản, để nhắc nhở mình chỉ có riêng mình là người quyết định những tập phim vẫn đang được quay lên theo mỗi ngày.

Như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết: “Trong khi ta về lại nhớ ta đi, đi lên non cao đi về biển rộng”. Khi đi qua những phố thị ồn ào lấp lánh, mới thấy nhớ cái nơi yên ã ruộng đồng, có khi phải đi qua hết những hừng hực cuồng loạn của tuổi trẻ, của một thời thanh xuân thì mới trân quý và thấm thía 2 chữ bình an khi đã ngồi yên lại.

Chúng ta mất nhiều thời gian để lên án, phán xét, cho rằng bản thân luôn đúng và người khác sai, luôn mong muốn có thể thay đổi một ai đó, với ý nghĩ muốn họ tốt hơn, nếu mình thấy tốt mà không giúp, thấy sai mà không nói, thì tội họ, thì xã hội này sẽ loạn lên hết. Nhưng thật ra đến cuối, không có gì loạn lên cả, ngoại trừ tâm trí của mình.

Vậy làm thế nào để giảm bớt sự quan tâm vào những thứ linh tinh ?

Hãy quan tâm những cái khác. Là hãy tập trung vào chính mình nhiều hơn. Ngồi yên và để ngắm nhìn thật rõ bên trong chính mình, điều này đúng nhưng chưa đủ.

Nếu ngồi yên là cách để quan sát, cảm nhận và thấu rõ chính mình, thì việc đi ra bên ngoài tìm kiếm gom góp thêm một chút dữ liệu là điều cũng quan trọng không kém.

Mọi việc ta làm trong ngày là sự tổng hợp nên những dữ kiện về đời ta. Cách ta ăn, uống, xếp chăn màn, lau dọn phòng, dắt xe, mở cửa, mỉm cười chào cô bán tạp hoá đối diện, cách ta trò chuyện với chị bán khoai đầu hẻm, cách cảm ơn chú bơm xe gần nhà.

Vậy sống đúng là sống như thế nào ?

Nàng cũng đâu biết.

Đời này không điều gì là đúng sai tuyệt đối, có thể điều hôm nay mình làm là đúng, nhưng ngày mai lại thành sai, hoặc có khi hôm nay sai, nhưng mai lại thành đúng.

Có những hành trình sẽ không có đích đến. Có những hành trình có đích đến nhưng không bao giờ đến được. Lại có hành trình có đích đến, cũng đã đến được rồi, nhưng mới nhận ra hoá ra đây không phải là cái đích mà mình muốn, chợt nhìn lại bản thân cũng quên mất việc tận hưởng trên suốt chặng hành trình.

Nhưng lại nghĩ không phải một câu hỏi có thể trả lời bằng ngôn từ đơn thuần.

Mà mỗi đời sống tự nó sẽ là câu trả lời. Đó không phải kiểu câu trả lời cụ thể và chắc chắn. Đó là kiểu từ từ, chậm rãi, có khi cần nhiều sự biến chuyển liên tục. Bạn không thể tìm thấy nó trong cuốn sách nào cả. Cuốn duy nhất tồn tại đáp án thì bạn đang viết. Viết đến đâu, biết đến đó.

.

.

.

.

Nhận bản tin mới nhất! 🎁

Đăng ký để nhận bài viết mới nhất từ ​​nguoithuongkhoinghiep.com!

Nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

close
Bản tin mới nhất!

nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

Bài Viết Mới Nhất

  • Một đêm đen
  • #nhatkynang – Ta vụng về
  • Bình an quá lại không quen.
  • #nhatkynang- Những điều bên cạnh
  • #nhatkynang – Giá mà mình

Categories

  • #nhatkynang (143)
  • Bài viết (325)
  • Chuyện viết (29)
  • Ngẫu hứng (40)
  • Tản văn (280)
  • Uncategorized (108)

Tôi không đặt quảng cáo cho Blog vì muốn bạn đọc có được những trải nghiệm tốt nhất khi đọc các bài viết của tôi. Bạn có thểmời tôi một cốc cà phê, để tôi có thể sáng tạo và duy trì tiếp tục trên nền tảng này.

Về tác giả

Mỗi người rồi sẽ tìm thấy được phiên bản của chính mình. Tìm thấy mục đích và ý nghĩa trong cuộc sống nó cũng giống như ta đang bắt đầu chặng hành trình khởi nghiệp để đi tìm thấy chính mình.