Skip to content
nguoithuongkhoinghiep.com

nguoithuongkhoinghiep.com

Một người đang đi – thông qua con chữ làm tấm gương phản chiếu để tự soi thấy chính mình

Menu
  • Bài viết
  • Tản văn
  • Chuyện viết
  • Ngẫu hứng
  • #nhatkynang
Menu
Tôi có nhiều ước muốn

Tôi có nhiều ước muốn

Posted on 12/06/202414/06/2024 by admin

Có lẽ sau những khoảng thời gian chậm lại thì tôi vẫn muốn có sự kết nối, vẫn thích những buổi tụ tập bạn bè, vẫn thích những đêm cafe lề đường, thích những chuyến du lịch về với thiên nhiên (và đà lạt vẫn luôn nằm trong danh sách lựa chọn của tôi). Đây cũng không phải là lần duy nhất hay ngoại lệ mà tôi có những cảm xúc này, bởi hiểu rõ đa phần thời gian tâm trí của chúng ta không có sự ổn định, nên luôn muốn có sự kết nối với mọi người.

Tôi đã có một chuyến đi ngắn ngày lên Bảo Lộc, và Đà Lạt cách đó chừng hơn 100km.

Tôi ở một homestay nằm khá sâu trong rừng thông, được thiết kế theo không gian mở, nằm trên giường mở mắt ra là đã có thể nhìn thấy cả một rừng thông ngút ngàn.

Vẫn nhớ mỗi buổi sáng khi thức dậy, có hôm mưa phùn rả rít rơi từ tối qua vẫn chưa tạnh, làm chỉ muốn nằm im trong chăn và tận hưởng cái sự dễ chịu ấy thôi.

Lại có những buổi sáng đẹp trời, tôi bước ra sau homestay, những bước chân chạm sương trên cỏ… và ngập tràn trong cảm giác thấy mình tự do. Nhìn về phía bên kia là những dãy nhà lưới cùng lớp sương mù trôi lơ lửng, rồi mở lồng ngực ra để hít lấy hít để cái không khí se lạnh của đất trời, của núi rừng.

Với tôi, một trong những lý do làm tôi vẫn yêu thích và đến Đà Lạt chính là cái không khí se lạnh nơi cao nguyên núi đồi này. Vẫn muốn một ngày, đứng nơi đây, nơi cao nguyên lộng gió này bỏ lại cuộc sống tất bật phía sau, chỉ để nghe tiếng gió, tiếng thông reo, để ngắm nhìn cây cỏ với những hoa và hoa.

Tôi sẽ còn trở lại với Đà Lạt nhiều lần.

Trong rất nhiều ước muốn, tôi muốn được sống dưới một mái nhà hạnh phúc giữa một không gian sống đầy ắp thiên nhiên, nơi đầy ắp sức sống từ cây cối, hoa lá, sông nước, nơi có những tiếng cười, một nơi mình gọi là nhà mà muốn quay về nương tựa mỗi khi thấy mệt mỏi, nơi làm cho mình có được cảm giác bình an và hạnh phúc.

Trong cuốn ”Trong vòng sanh diệt”, thiền sư Ajahn Chah từng viết: “Sống ở thành phố chúng ta sống trong lạc lối và quấy nhiễu. Sống ở rừng thì có được yên tĩnh và thanh tịnh. Rừng là một môi trường phù hợp để tu Dharma, những ngọn núi, những hang động là chỗ cho chúng ta ẩn trốn.”

Ngày nay, với guồng quay của nhịp sống hiện đại, hầu hết tất cả chúng ta lúc nào cũng phải dính chặt lấy chiếc điện thoại của mình, luôn cảm thấy quá tải khi phải liên tục cập nhật các thông tin mới trên facebook, internet, phải có trách nhiệm trả lời messenger nhanh nhất có thể. Nhưng với tôi thì lại khác, đôi lúc lại thấy sợ không biết mình có sống sai, có khác với cuộc sống này không.

Tôi thích sự chú tâm vào một việc nào đó đến nỗi quên luôn mấy cái thông báo trên điện thoại. Tôi thích được trò chuyện trực tiếp với một người hơn là nhắn tin với họ qua inbox. Tôi thích cái cuộc sống thực tế đang diễn ra bên ngoài màn hình. Tôi luôn thích những buổi nói chuyện sâu, thường là cơ hội để nói nhiều hơn về bản thân, về thế giới bên trong, những trăn trở của mỗi người, về những ước mơ, những điều mà chúng ta muốn làm muốn thử. Còn thường những cuộc nói chuyện hời hợt là khi 1 trong 2 người họ sẽ khoe về một món đồ nào đó, nói chuyện xã hội hay nói chuyện của người khác. Tôi thấy những câu chuyện đó mệt và không tạo ra cho mình sự kết nối.

Những buổi nói chuyện sâu yếu tố đầu tiên là thời gian, chúng tôi sẽ quên mất thời gian. Yếu tố thứ 2 là sau cuộc nói chuyện tôi cảm nhận bản thân vẫn có rất nhiều năng lượng, điều ít khi thấy được trong thời đại social media ngày nay. Thử vào facebook và viết một cái gì đó đi, sẽ ngay lập tức nhận được những bình luận như hôm nay viết dài thế, hôm nay tâm trạng dữ, định làm nhà văn à, định viết sách à,…mọi thứ trên social đều rất nông. Và thực tế là hầu hết những thứ chúng ta tiêu thụ ngày nay chỉ mang tính thông tin dữ liệu, bởi bất cứ điều gì muốn có chiều sâu cần có nền tảng và thời gian.

Với tôi sự tập trung chỉ đơn giản là bỏ bớt đi những điều không cần thiết, những điều không liên quan, hoặc chưa cần ưu tiên trước. Đó là lúc tôi chậm lại cho những kết nối cần thiết và chân thực trước mắt mình. Ví như chỉ đơn giản là việc quay trở về với trạng thái thuần khiết nhất của cuộc sống. Tôi thích được tìm hiểu, dành nhiều ngày cho một quyển sách, hay chỉ để nghiên cứu về một kiến thức hay chủ đề hấp dẫn nào đó, hơn là việc choáng ngợp trong bể tin tức, new feed trên mạng xã hội.

Và chúng ta đang sống trong thời đại của công nghệ, social media, của sự kết nối từ hàng ngàn những ứng dụng khác nhau, chúng ta biết hết mọi tin tức từ khắp nơi trên thế giới, chúng ta biết rõ cuộc sống của những người xung quanh. Chúng ta cần tương tác với người khác, cần biết về cuộc sống của họ, cần cập nhật cuộc sống của mình cho giống với đám đông, cần theo dõi những người mình quan tâm. và mình chưa bao giờ hiểu mình, bởi đâu bao giờ mình dành thời gian cho chính mình đâu.

Sống chậm, detox với social là một trong những việc tôi đã làm trong những năm trở lại đây, nhưng thực tế thì lúc nào cũng có nhiều trở ngại và khó khăn hơn, bởi cuộc sống không đơn giản như thế. Cuộc sống luôn đầy sự bất ổn, tổn thương, tiêu cực từ môi trường bên ngoài, từ những người xung quanh kể cả người thân của tôi nữa, những nguồn năng lượng và thông tin mà tôi phải tiếp nhận mỗi ngày.

Giống như những người khác, tôi luôn cố gắng kết nối để theo kịp tốc độ phát triển của cuộc sống hiện đại ngày nay (phải nói là một tốc độ ngày càng mạnh), nhưng hiếm khi dừng lại và đặt ra những câu hỏi cho chính mình, liệu “kết nối” và “tốc độ” có phải là thứ duy nhất để tồn tại trong xã hội hiện nay không?

Và những chuyến đi về gần với thiên nhiên, ngắt những kết nối với internet, dành thời gian cho chính mình, là những lần detox vô cùng cần thiết mà tôi có được. Tôi lùi lại một chút, tôi để mình rơi hoàn toàn vào thiên nhiên, mong góp nhặt được gì đó từ vài khoảnh khắc phù du hay phút giây lạc lối.

Nhìn lại những suy nghĩ của bản thân, nhìn ở góc độ này rồi chuyển sang góc độ khác. Việc nhìn cũng là một cuộc hội thoại, dù nó không được dễ chịu lắm và có phần tẻ nhạt nhưng đó là lúc màn đối đáp với chính mình mới thật sự bắt đầu.

Đây là mình hay sao?

Mình có thể ngồi yên được hay không?

Đây có phải là những điều mình muốn hay không?

Đây có phải là con người mình muốn trở thành không? Một người hướng nội sẵn sàng khoát lên cái vỏ bọc hướng ngoại khi thực tại yêu cầu. Để rồi lớp vỏ ấy ngày càng trở nên nặng hơn so với sức chịu đựng của mình, nó dần rút cạn hết năng lượng bên trong mình.

Những gì mình đã làm có để lại trong mình những hối tiếc gì không?

Tôi nghĩ khác đi, nên cũng nhìn khác đi. Thực tế luôn tồn tại sự tương tác liên tục giữa cảm xúc, suy nghĩ và hành vi. Đôi lúc cảm xúc xuất hiện trước suy nghĩ và hành vi. Ví như có những ngày tâm trạng mức năng lượng bị xuống thấp, cảm thấy người mệt mỏi chẳng còn muốn làm điều gì. Hoặc có đôi khi ý nghĩ lại xuất hiện trước cảm xúc. Khi ai đó nói với tôi về những rủi ro trong lựa chọn của tôi, từ đó tôi trở nên sợ hãi mỗi khi nghĩ về những lựa chọn đó. Điều này giúp tôi nhận ra rằng bản thân hoàn toàn có thể tác động lên cảm xúc để thay đổi suy nghĩ và niềm tin, và ngược lại cũng có thể tác động lên suy nghĩ và niềm tin để điều chỉnh tốt hơn cảm xúc của chính mình.

Khi bắt đầu dành sự quan tâm và nuôi dưỡng những giá trị bên trong, dần dần tôi cảm nhận được những gì diễn ra bên trong mình ngày càng rõ ràng hơn. Tôi có thể nhận diện được những suy nghĩ, cảm xúc của mình trước khi nó trở thành những phản ứng ra bên ngoài. Đây cũng là một trong những lợi ích của thiền mà tôi đã thực hành trong 1 năm qua.

Đó là khi bắt đầu rèn luyện việc giữ khoảng cách với suy nghĩ và cảm xúc, tôi học được cách không còn đồng nhất mình với những cảm xúc trỗi dậy đó, cũng không còn để những suy nghĩ xâm chiếm để rồi hành động theo một cách vô thức nữa. Thay vì trước đây mỗi khi có cơn cảm xúc khó chịu, tôi sẽ trở nên giận dữ cáu gắt với những người xung quanh. Còn bây giờ thì lại khác, tôi sẽ dừng lại, dành thời gian ngồi yên với cảm xúc khó chịu đó, tôi nhận diện và gọi tên nó: “mình đang có một sự khó chịu, có một sự giận dữ đang diễn ra bên trong mình”. Việc dừng lại nhận diện và giữ khoảng cách với những cảm xúc, suy nghĩ giúp tôi có thể điều chỉnh đời sống tình cảm của mình tốt hơn, từ đó cũng đưa ra những quyết định lựa chọn tốt hơn. Tôi hiểu rằng thế giới bên ngoài chỉ là tấm gương phản chiếu thế giới nội tâm bên trong tôi mà thôi.

Khi đứng trước một khu rừng, người có tài kinh doanh sẽ nhìn ra được những thế mạnh kinh tế để khai thác, người có tâm hồn thơ mộng sẽ thấy được những vẻ đẹp nguyên sơ, người đang yêu thì đang mơ về cảnh tượng được nắm tay người mình yêu dạo bước…Ý nghĩ và niềm tin, cũng giống như trạng thái tinh thần, quyết định cách ta nhìn nhận thế giới. Một người lạc quan sẽ thấy cơ hội tốt trong một hoàn cảnh có sẵn, còn người bi quan, e dè sẽ tập trung vào rủi ro có thể xảy ra. Một người có được cái tôi khoẻ mạnh sẽ không dễ bị ảnh hưởng bởi những đánh giá của người khác về mình, còn người chưa có sự vững vàng, chưa hiểu rõ mình sẽ nhạy cảm với những phê bình của người khác dù là nhỏ nhất.

Đây là điều người xưa đã hiểu rõ. Sau Đức Phật, nhà hiền triết khắc kỷ Epictete từng nói: “Không ai có thể khiến bạn đau khổ nếu như bạn không muốn thế. Bởi bạn chịu đau khổ khi bạn cho rằng mình đang chịu đau khổ”.

Điều gì đã thay đổi tôi? Thiên nhiên, khoảng lặng, môi trường, quy luật tự nhiên hay chính cuộc hội thoại của tôi với chính mình mới là điều đã chuyển biến. Khi quan sát được chính mình sẽ biết được điều gì là phù hợp điều gì là không. Để hiểu được thế giới bên ngoài thì phải bắt đầu hiểu thế giới bên trong.

Và mỗi lần như thế, câu trả lời của tôi dần được hình thành.

Chúng ta đã ở bên ngoài quá lâu rồi.

Và một lần thôi hãy dành thời gian cho chính mình và đi vào thế giới bên trong và rồi bạn sẽ nhận ra nó đẹp như thế nào.

.

.

.

.

Nhận bản tin mới nhất! 🎁

Đăng ký để nhận bài viết mới nhất từ ​​nguoithuongkhoinghiep.com!

Nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

close
Bản tin mới nhất!

nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

Bài Viết Mới Nhất

  • #nhatkynang – Ta vụng về
  • Bình an quá lại không quen.
  • #nhatkynang- Những điều bên cạnh
  • #nhatkynang – Giá mà mình
  • #nhatkynang – Cây cô đơn

Categories

  • #nhatkynang (143)
  • Bài viết (324)
  • Chuyện viết (29)
  • Ngẫu hứng (39)
  • Tản văn (280)
  • Uncategorized (108)

Tôi không đặt quảng cáo cho Blog vì muốn bạn đọc có được những trải nghiệm tốt nhất khi đọc các bài viết của tôi. Bạn có thểmời tôi một cốc cà phê, để tôi có thể sáng tạo và duy trì tiếp tục trên nền tảng này.

Về tác giả

Mỗi người rồi sẽ tìm thấy được phiên bản của chính mình. Tìm thấy mục đích và ý nghĩa trong cuộc sống nó cũng giống như ta đang bắt đầu chặng hành trình khởi nghiệp để đi tìm thấy chính mình.