Skip to content
nguoithuongkhoinghiep.com

nguoithuongkhoinghiep.com

Một người đang đi – thông qua con chữ làm tấm gương phản chiếu để tự soi thấy chính mình

Menu
  • Bài viết
  • Tản văn
  • Chuyện viết
  • Ngẫu hứng
  • #nhatkynang
Menu

Từng nghĩ mình sẽ hồn nhiên mãi mãi

Posted on 06/05/202425/04/2024 by admin

Nếu là ngày bé, mỗi lần thấy mưa là thích lắm, nàng sẽ xin mẹ ra ngoài để được tắm mưa, vẫn nhớ lắm cái mùi lá cây, mùi đất ẩm ướt sau mưa. Lớn rồi thì mỗi khi thấy mưa, mở nhẹ cửa sổ hít hà cái không khí ẩm, note lại đôi dòng cảm xúc, lãng mạn hơn thì lấy điện thoại chụp lại bức ảnh ngày mưa ấy. Rồi thì vẫn phải tập trung lo cho xong việc của mình.

Nhìn một cơn mưa như nhìn một cơn nắng, chứ không gán thêm xúc cảm gì cho chúng nữa. Vì biết rằng bản thân nhỏ bé giữa vũ trụ mênh mông này, đâu thể nào bắt vũ trụ chỉ xoay quanh mỗi mình mình.

Mưa rơi xuống vì phải đến lúc mưa rơi xuống, chứ đâu phải vì mình buồn, mình lo lắng, mà mưa mới rơi đâu. Nắng tỏa lên, cũng không phải vì mình đang vui, hay đã vượt qua được một khó khăn nào đó. Nắng toả lên vì đến lúc nắng toả lên.

Nàng từng nghĩ mình sẽ hồn nhiên mãi mãi, rồi một ngày chợt thấy mình buồn man mác. Một ngày nhìn lại tất cả chỉ còn là kí ức, như tờ lịch cũ đã sang ngày mới.

Nàng đã từng mơ được làm công việc này, chức vụ nọ rồi một hôm nhìn lại, thấy có những nơi bước chân đã chạm đến được nhưng vẫn thấy nặng, thấy mình chưa được an, rồi bước chân đã đi rất xa và chạm đến những đích đến rất khác quãng đường năm ấy từng mơ ước.

Có những kí ức vui, lại có những kí ức làm nàng day dứt mãi, mỗi khi nhớ lại.

Rồi cũng có những lần kẹt lại trong vòng an toàn của chính mình, cái vòng an toàn đó nó giữ nàng lại trong lối tư duy đóng, không tiếp nhận cái mới, kể cả những ý kiến của những người xung quanh. Kiểu tư duy gạt bỏ mọi điều mới mẻ, mọi điều ngoại lệ, mọi thứ trước giờ chưa từng có, chưa từng nghe, chưa từng thấy và chưa từng thử. Và vì thế mà nó cũng giết chết mọi khát khao đam mê của nàng.

Nhưng vẫn luôn nhắc nhở chính mình cần dũng cảm bước ra, đón nhận mọi sự bất định, đón nhận và đồng hành với những điều mới mẻ. Học cách thích nghi, chỉ bằng cách đó, thì mình mới từng bước từng bước một trải nghiệm và trở nên vững vàng trên hành trình bất định.

Muốn hoàn thành được ước mơ của bản thân, mình cần phải vững vàng.

Muốn trở thành người thành công, mình càng phải vững vàng hơn.

Muốn tạo được giá trị, mang lại lợi ích cho xã hội, cho những người xung quanh lại càng phải mạnh mẽ đương đầu với những thử thách và khó khăn, và vì thế mình càng phải vững vàng. Vững vàng và can đảm để dấn thân vào hành trình ngoài kia, để bước ra khỏi vòng an toàn nơi có những chông gai, sự bất định, những gian nan không ai có thể biết trước được.

Cũng không ít lần bản thân nàng vẫn đưa ra những lựa chọn, quyết định sai lầm. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là cuộc đời nàng sẽ kết thúc. Bởi đã là cuộc đời thì đâu phải lúc nào cũng hoàn hảo, như ý muốn mình được. Đời này có hàng tỷ thứ không như ý, có vô số tình huống không diễn ra theo đúng kế hoạch. Dù là ai, dù ở trong hoàn cảnh nào, ai cũng có con đường gập ghềnh theo cách riêng của mình. Người vững vàng học từ vấp ngã, để rồi đứng lên ngang nhiên tại nơi vừa ngã, học được bài học đáng giá, rồi tiếp tục đi về phía trước, một cách vững vàng hơn.

Nàng đã không ngừng cởi bỏ những lớp vỏ bọc, để đi tiếp trên những đoạn rẽ lớn của cuộc mình. Nàng biết rất nhiều người sẽ thấy khác và có lẽ có phần không thích trước sự thay đổi của nàng.

Chỉ là đến đoạn đường ấy, ngã rẽ ấy, thấy những vỏ bọc nàng mang đã quá nặng, những lớp mặt nạ giờ đã cũ không còn vừa. Chi bằng mạnh dạn cởi bỏ mới, bước qua. Làm mới mình có lẽ lựa chọn thích hợp nàng chọn để thích nghi và để đi tiếp, dù sự nhận biết đó chẳng có gì rõ rệt lắm ngoài một hơi thở tiếp nối của trời đất.

Không lưu luyến những gì đã cũ, không tiếc nuối những gì không còn hợp.

Cũng không sợ ngày mai không tìm thấy điều gì đủ tốt như thế.

Không còn sợ sự đổi thay, vì đất trời bốn mùa luân chuyển. xuân, hạ, thu, đông, rồi lại xuân. Như thời tiết hết mưa rồi lại nắng. Không đổ lỗi hay tỏ ra bất mãn với người với đời. Chấp nhận rằng người thay đổi và bản thân mình cũng đã thay đổi.

Học cách nói với bản thân mỗi ngày, Mình đã làm hết sức rồi, lần này không được thì thôi lần sau mình thử lại. Mình đã làm hết sức rồi, kết quả có ra sao mình vẫn sẽ đón nhận.

Biết ơn sự nỗ lực của bản thân, và đặt niềm tin trọn vẹn vào chính mình. Tiến bộ thì tốt đấy nhưng không cần phải ngày nào cũng tiến bộ. Vui mừng vì những ngày tiến bộ. Trân trọng và biết ơn vì những ngày mình đứng yên. Học cả cách chấp nhận những ngày mình thụt lùi.

.

.

.

.

Nhận bản tin mới nhất! 🎁

Đăng ký để nhận bài viết mới nhất từ ​​nguoithuongkhoinghiep.com!

Nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

close
Bản tin mới nhất!

nguoithuongkhoinghiep.com

Check your inbox or spam folder to confirm your subscription.

Bài Viết Mới Nhất

  • Một đêm đen
  • #nhatkynang – Ta vụng về
  • Bình an quá lại không quen.
  • #nhatkynang- Những điều bên cạnh
  • #nhatkynang – Giá mà mình

Categories

  • #nhatkynang (143)
  • Bài viết (325)
  • Chuyện viết (29)
  • Ngẫu hứng (40)
  • Tản văn (280)
  • Uncategorized (108)

Tôi không đặt quảng cáo cho Blog vì muốn bạn đọc có được những trải nghiệm tốt nhất khi đọc các bài viết của tôi. Bạn có thểmời tôi một cốc cà phê, để tôi có thể sáng tạo và duy trì tiếp tục trên nền tảng này.

Về tác giả

Mỗi người rồi sẽ tìm thấy được phiên bản của chính mình. Tìm thấy mục đích và ý nghĩa trong cuộc sống nó cũng giống như ta đang bắt đầu chặng hành trình khởi nghiệp để đi tìm thấy chính mình.